Diệp Khôn đi được hơn một dặm thì dừng lại, hắn đến bên một tảng đá lớn ở ven đường đứng đó, tâm tình bất định.
“Hừ. Lão già này không biết lai lịch thế nào, cảnh giới của lão hơn hẳn mình. Tuy nói lão đã bị thương, nhưng cũng không thể coi thường được. Người ta thường nói ‘chó cùng bứt dậu’, biết đâu đấy lão ta vẫn còn hậu thủ bảo mệnh. Hơn nữa lão ta là người từng trải, chắc chắn sẽ có nhiều thủ đoạn để đề phòng mình. Cũng tốt, lão đã lấy tâm ma ra thề độc rồi. Vậy thì mình phải lợi dụng lão một chút mới được. Hi vọng từ lão có thể hiểu rõ hơn về các môn phái tu tiên, chuẩn bị cho đại hội thăng tiên sắp tới.” Khéo miệng Diệp Khôn nhếch lên, trên mặt hắn lần đầu tiên lộ ra vẻ gian xảo, hắn cười đểu thầm nghĩ.
Nhìn hắn bề ngoài có vẻ chất phát thật thà, dễ bị người khác lừa gạt thật đấy. Nhưng trải qua nhiều việc hắn đã dần thay đổi, hiện tại hắn đã trưởng thành hơn, không còn là tiểu tử sống bằng nghề hái thuốc ở thôn quê nữa. Trên đường đời, đôi khi cũng phải giả nai một chút, như thế mới có thể qua mặt được người khác.
Bộ mặt gian xảo chỉ thoáng qua chốc lát, rất nhanh Diệp Khôn đã trở lại với bộ dạng chất phát vốn có thường ngày, hai mắt hắn lóe lên nhìn về phía xa xa không biết là hắn đang có ý nghĩ gì.
Một lúc sau, chỉ thấy Diệp Khôn phất tay một cái, ngay lập tức một quang cầu màu trắng đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399808/quyen-1-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.