🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Khôn đứng dậy, sau đó đến bên cạnh quỳ xuống trước mặt Dương Cảnh và Tạ Mẫn Nhu dập đầu ba cái nặng nề nói: "Cậu, mợ, hai người từ nay nhất định phải sống cho thật tốt, đừng vì hài nhi mà phiền muộn trong lòng. Có lẽ sẽ có một khoảng thời gian rất dài con không về thăm hai người được."



"Được rồi. Con đứng lên đi, vì cứ nghĩ con đã chết nên chúng ta mới đau lòng, bây giờ thấy con vẫn còn sống và khỏe mạnh thế này thì chúng ta rất vui rồi. Trí hướng của con, con cứ thực hiện cho thật tốt. Chỉ cần sau này thành đạt, thì đừng quên hai bên nội ngoại là được." Dương Cảnh đưa tay đỡ Diệp Khôn dậy, ân cần nhắc nhở.



Diệp Khôn hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy tri sắc, gật đầu nói: "Vâng, con đã nhớ rồi, cậu cứ yên tâm. Có điều trước khi đi, con có một vài thứ muốn để lại cho hai người"



Nói rồi Diệp Khôn đứng dậy, phất tay một cái, lập tức trên bàn xuất hiện một túi vải lớn, bên cạnh đó còn có ba bình đan dược.



"Cái này...con..." Dương Cảnh thấy một màn này, trợn mắt, há hốc mồm lắp bắp nói.



Chỉ một cái phất tay của Diệp Khôn, đột nhiên trên bàn xuất hiện những thứ này, khiến cho phu phụ Dương Cảnh trong lòng cả kinh, trợn mắt, há hốc mồm nhìn hắn với ánh mắt không thể tin nổi.



Chuyện này là thế nào, tại sao Diệp Khôn có thể làm được như vậy? Dường như đó là một phép màu như trong những truyện cổ tích của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399804/quyen-1-chuong-70.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.