Bước vào trong Tương Phú Thành, Phong Tứ Bình dẫn Diệp Khôn đi dạo trên phố, đồng thời vui vẻ giới thiệu cho Diệp Khôn biết về quy mô, cũng như luật lệ trong thành. Nhắc nhở hắn phải chú ý, không nên vi phạm vào điều cấm kỵ trong thành, nếu không sẽ rước họa vào thân, chưa biết chừng còn dẫn đến họa sát thân cũng nên.
“Diệp đạo hữu, Tương Phú Thành này tuy không lớn lắm, nhưng sinh ý rất tốt. Mặc dù địa phương này thuộc sự cai quản của Nam Nhạc Phái, nhưng sinh ý trong thành lại do sáu đại phái lớn cùng nhau bắt tay phân chia. Tuy nhiên, lợi nhuận chính thì vẫn là do Nam Nhạc Phái nắm một phần ba, còn lại là chia đều cho các phái.” Phong Tứ Bình vừa đi vừa nói.
“Cái gì? Đạo hữu nói, thành này không lớn lắm. Chẳng nhẽ, còn có nơi lớn hơn ư? Hơn nữa, thật không ngờ thành này với sáu đại phái lại có liên quan a.” Diệp Khôn kinh ngạc, há mồm hỏi.
“Đúng vậy. Ở tu tiên giới còn rất nhiều thứ khiến cho đạo hữu còn kinh ngạc hơn nữa đấy. Con đường phía trước còn dài, sau này đạo hữu sẽ rõ.” Phong Tứ Bình khẽ cười nói.
“Chuyện này là đương nhiên rồi. A phải rồi, tại hạ muốn mua ít vật dụng, phiền đạo hữu chỉ đường dùm a.” Diệp Khôn gật đầu, ngó nghiêng vài chỗ, hỏi.
“Đạo hữu muốn mua vật dụng thì nên đến phường thị ở phía đông thành, ở đó có rất nhiều thứ cần thiết đấy. Chỉ sợ, đạo hữu không có tiền thôi.” Phong Tứ Bình thấy Diệp Khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399798/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.