Kiếm khí đầy trời, từng đợt từng đợt khuếch tán ra tứ phía tràn ngập cả lôi đài, cũng may xung quanh lôi đài có cấm chế ngăn cản, cho nên kiếm khí không thể lọt ra ngoài được. 
Nhưng áp lực của kiếm khí vậy mà cứ thế xuyên qua cấm chế lan tỏa ra ngoài, và cũng lan qua những lôi đài kế bên. Nhưng những lôi đài bế bên do ảnh hưởng của trận đấu, nên những người bên trong cũng không cảm thấy gì khác biệt lắm. Ngược lại, những người ở ngoài quan chiến, lại cảm thấy hít thở không thông. 
Nhìn một màn này, dường như tất cả những người có mặt ở đây đều tỏ ra kinh ngạc xen lẫn sợ hãi. 
Đám cao thủ Trúc Cơ Kỳ ngồi trên vị trí thượng tọa, cũng đứng ngồi không yên, trong lòng mỗi người cũng dẫy lên từng đợt rung động đầy tri ý. 
Lúc này đáng ra Diệp Khôn phải bị truyền tống ra ngoài, thế nhưng không biết bên trong đó đã xảy ra chuyện gì mà khiến cho hắn không thể truyền tống ra được, còn về những kiếm khí kia, dường như nó không chịu thuyên giảm, ngược lại còn tăng lên. 
Tại sao lại như vậy? 
Không một ai có thể trả lời, hơn mười cặp mắt liếc nhìn nhau, không có ai lên tiếng, nhưng ai lấy đều thấy được sự rung động trong mắt của đối phương. 
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra chứ? Một tiểu tử Luyện Khí Kỳ cũng có thể khiến cho cao thủ Trúc Cơ Kỳ tâm thần rung động như vậy. Hiển hiên, không phải chuyện bình thường rồi. 
Cao thủ Trúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399760/quyen-2-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.