“Sư đệ, hình như có rất nhiều người đang đánh nhau ở phía trước.” Ngay sau tiếng hô của Diệp Khôn, từ phía xa liên tục truyền tới những tiếng bạo liệt lớn nhỏ khác nhau, Dương Lâm hơi trau mày, nhàn nhạt nói.
“Đệ cũng nghĩ thế, chúng ta cũng tới đó xem sao.” Diệp Khôn âm thầm tự đánh giá một chút nói.
Nói rồi, cánh tay Diệp Khôn khẽ lật, hào quang lóe lên, một tấm phù lục màu vàng xuất hiện trên tay hắn.
Đây đúng là Ẩn Thân Phù
Lần trước thấy Phụng Hà sử dụng, thấy được sự huyền diệu trong đó, cho nên lần này hắn liền lấy ra đưa cho Dương Lâm dùng, để tận dụng hiệu quả của nó.
“Sư huynh, chỗ này đệ có một tấm Ẩn Thân Phù, huynh hãy cầm lấy, chúng ta ẩn thân tiến lại gần xem sao, rồi tùy thời hành động.” Diệp Khôn đưa tấm phù cho Dương Lâm nói.
“Ân! Đệ nói phải.” Dương Lâm nhận lấy tấm phù, khẽ gật đầu nói.
Cầm lấy lá phù, Dương Lâm không hề do dự, liền đem nó dán trên trên người. Chỉ trong chớp mắt, thân ảnh của hắn liền biến mất không thấy đâu nữa.
Diệp Khôn thấy vậy, đem thần thức đảo qua một lượt, sau khi không phát hiện ra được gì, khẽ mỉm cười gật đầu. Đồng thời, toàn thân hắn mơ hồ biến mất tại chỗ không thấy bóng dáng đâu nữa.
“Sư đệ, thật không ngờ ẩn nặc thuật của đệ lợi hại đến như vậy. Đệ đứng ngay bên cạnh ta, vậy mà một chút cảm ứng cũng không có. Nếu như không có ấn ký trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tu-tien/2399615/quyen-2-chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.