Chương trước
Chương sau
Mọi người cảm thấy kì quái rồi, một thiên tài nhỏ nhoi của Xích Linh Quốc trọng thương hôn mê bất tỉnh, mà lại có thể khiến cho Hoàng đế của Tử Linh Quốc đích thân đến thăm.
Đến thăm thì đã thôi, còn dẫn theo nhiều ngự y như vậy.
Sở Tuyền Nguyệt vào trong thăm Sở Cửu Ca trước, vốn dĩ bọn họ rất lo lắng cho Sở Cửu Ca.
Dung Uyên giải thích với nhạc mẫu đại nhân rồi, Cửu Ca không hề có chuyện gì cả.
Chỉ là Sở Cửu Ca bị người ta tính kế, việc bị sát thủ vây công là sự thật, sắc mặt Sở Tuyền Nguyệt vẫn là rất không tốt, trên mặt Cửu thúc cũng mang theo sát khí.
Thế là khi Tử Hoàng đi vào liền nhìn thấy dáng vẻ này của bọn họ, trong lòng thầm nghĩ, xem ra tình trạng của Sở Cửu Ca đích thực không được tốt.
Tử Hoàng nói: "Tuyền Nguyệt, nàng đừng lo lắng, trẫm ngay cả tam phẩm luyện dược sư cũng dẫn đến rồi, nha đầu Sở Cửu Ca tuyệt đối không sao hết."
Bọn Dung Uyên không có ngăn cản những luyện dược sư này xem bệnh cho Sở Cửu Ca, với y thuật của Cửu Ca, những ngự y bình thường này tuyệt đối không thể nhìn ra.
Quả nhiên, ngự y kiểm tra xong nói: "Thương thế của Sở cửu tiểu thư quá nặng rồi, ta nhất định sẽ tận lực để cho cô ấy hồi phục với tốc độ nhanh nhất. Nhưng mà đại hội thiên tài thất quốc ta cho rằng Sở tiểu thư vẫn là không nên tham gia sẽ tốt hơn, dù sao đến lúc đó vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, thực lực e là phát huy không được phân nửa của thường ngày.
" Thương thế chưa hồi phục nếu như tham gia thi đấu bị thương thêm lần nữa thì e rằng có tam phẩm luyện dược sư cũng không cách nào để cho Sở tiểu thư không lưu lại di chứng, cho dù Vân đại sư của Thái Vân Tông cũng không làm được. "Một ngự y khác nói.
Đám người này cũng không có phát hiện dị thường gì, thực sự cho rằng Sở Cửu Ca bị trọng thương.
Tử Hoàng thầm nói: Tiểu nha đầu này kiêu căng ngạo mạn như vậy, đen đủi cũng là đáng đời.
Ông nói với Sở Tuyền Nguyệt:" Đại hội thất quốc không có quan trọng bằng thân thể Cửu Ca, chỉ cần con bé dưỡng thương cho tốt, sau này cơ hội sẽ vẫn có, Tuyền Nguyệt nàng đừng lo lắng. "
" Ừm! "Sở Tuyền Nguyệt lạnh nhạt nói.
" Lần trước náo có chút không vui, Tuyền Nguyệt có thể bồi trẫm dùng một bữa hay không, cứ xem như nàng không tiếp nhận ta, chẳng lẽ cũng không thể hàn huyên với bạn cũ được sao? "Tử Hoàng nói.
" Không thể! "Cửu thúc nói chắc như đinh đóng cột.
" Ta đây là hỏi Tuyền Nguyệt, không đến phiên ngươi xen vào. "Tử Hoàng giận nói.
Sở Tuyền Nguyệt nhàn nhạt nói:" Thương Khung là vị hôn phu của ta, ý của chàng chính là ý của ta. Ta với Bệ hạ cũng chỉ là có duyên gặp qua một lần mà thôi, cũng không đến mức bạn cũ mà hàn huyên. Hôm nay Bệ hạ để cho ngự y chữa trị cho Ca nhi ta rất cảm kích, nhưng mà bồi Bệ hạ dùng bữa vẫn là thôi vậy, tránh cho tạo thành sự hiểu lầm không đáng gì. "
Sở Tuyền Nguyệt lạnh lùng như băng sương từ chối Tử Hoàng xa xa, cơn giận trong lòng của Tử Hoàng đã ngút trời rồi, lần đầu tiên gặp phải một nữ nhân không biết điều đến vậy!
Ông vì nữ nhi cô tốn nhiều công sức như thế, cô chẳng lẽ không nhìn thấy sao?
" Lần này Tuyền Nguyệt từ chối, vậy thì lần sau có cơ hội trẫm lại mời nàng vậy. "Tử Hoàng cố làm ra vẻ phóng khoáng nói.
Xem ra người nam nhân này tuyệt đối sẽ là hòn đá cản đường ông theo đuổi Tuyền Nguyệt, nhất định phải đem tên nam nhân này giải quyết mới được.
Tử Hoàng rời khỏi rồi, Sở Tuyền Nguyệt lại nhìn thấy Cửu Thương Khung đang nhìn chằm chằm cô," Duyên gặp một lần, ông ta gặp nàng trước ta. "
Chỉ một điểm này, Cửu thúc liền nổi cơn ghen rồi.
" Nhưng mà thời gian ta ở với chàng dài hơn ông ta rất nhiều mà. "Sở Tuyền Nguyệt đáp.
" Sau này sẽ luôn luôn, luôn luôn ở bên nhau! "Cửu Thương Khung nói.
" Khục khục khục! "Vào lúc đó Sở Cửu Ca hôn mê bất tỉnh vậy mà lại tỉnh lại, nhìn mẫu thân và cha kế tương lai rải cẩu lương.
Sở Tuyền Nguyệt nói:" Ca nhi, lần này con khiến cho mẫu thân lo lắng chết đi được, hơn mười năm trôi qua rồi, không ngờ âm mưu trước đại hội thất quốc so với trước càng thêm chẳng ra làm sao. "
Cô không muốn nữ nhi mình lâm vào nguy hiểm, muốn lôi nữ nhi trở về cho rồi.
Cô tuy là có tiếc nuối, nhưng mà lại không muốn có người có cơ hội làm hại nữ nhi mình.
Sở Cửu Ca nói:" Mẫu thân yên tâm đi! Những yêu ma quỷ quái, sài lang mãnh hổ đó sao có thể đấu lại nữ nhi người chứ! Hơn nữa bây giờ con còn trở thành một bệnh nhân bị trọng thương, bọn chúng sẽ thả lỏng sự cảnh giác với con, con ở nơi này sẽ không có nguy hiểm gì đâu. "
" Con sẽ không để bọn chúng đụng đến một sợi tóc của Cửu nhi, nhạc mẫu đại nhân hãy yên tâm. "Dung Uyên nói.
Cô đương nhiên không thể rời khỏi, đại hội thiên tài thất quốc cô sẽ không bỏ qua, cũng không thể để cho những người khác trong khách điếm này xem thường người của Xích Linh Quốc họ.
Sở Tuyền Nguyệt ở lại một hồi với Sở Cửu Ca, dặn dò Sở Cửu Ca ở nơi này ngoại trừ Dung Uyên, ngàn vạn đừng tin bất kì một ai.
Lần trước cô nhận phải bài học đó đã quá đủ rồi, không muốn nữ nhi cũng gặp phải việc tương tự!
Sở Cửu Ca gật đầu nói:" Mẫu thân con hiểu mà, với đạo hạnh của chúng vẫn chưa lừa được con. "
" Được rồi! Người với Cửu thúc trở về đi, Cửu thúc nhất định có rất nhiều lời muốn nói với người. "Sở Cửu Ca cười mỉm nói.
Sau khi Sở Tuyền Nguyệt rời khỏi, Tử Tinh Châu ôm theo đoàn lông lá phiên bản thu nhỏ cùng với Tam Tiền đi đến, mọi người cảm thấy thể diện của Sở Cửu Ca cũng quá lớn rồi.
Nhưng mà điều này cũng bình thường, Sở Cửu Ca là một mỹ nhân, cũng không biết tên hôn phu bệnh tật đó có cảm giác nguy cơ hay không, dù sao vị hôn thê của bản thân bị nhiều nam nhân nhung nhớ đến thế.
Tử Tinh Châu nói:" Phái những sát thủ thấp kém như vậy đến ám sát Cửu Ca, đây quả thật là một sự sỉ nhục với Cửu Ca! "
" Đúng thế! Ngay đến cơ hội để ta ra tay cũng không có, liền bị tiểu gia hỏa này giải quyết rồi. "Tam Tiền biếng nhác nói.
Đối thủ như vậy, một chút tính khiêu chiến cũng không có.
Sở Cửu Ca hỏi:" Tam Tiền, thực lực ngươi so với đồ ngốc Nhị Lượng đó, ai mạnh hơn một chút? "
Tam Tiền nghĩ cũng không cần nghĩ liền nói:" Đương nhiên là ta rồi, ta là ca ca của hắn đó. "
" Vậy ta hy vọng lời ngươi nói là thật, đến lúc đó đừng để bị vả mặt là được! "Sở Cửu Ca nói với hắn.
" Chắc chắn! Cửu muội muội ngươi chẳng lẽ có dự tính gì rồi? "Tam Tiền hưng phấn nói.
" Ta có thể tìm ra ổ của đám sát thủ ám sát ta hôm nay, cho nên muốn ra tay diệt đi bọn chúng. Tổ chức sát thủ cao thủ đương nhiên không ít, ta cần một người có thể đối đầu với cường giả luyện linh cảnh. "Sở Cửu Ca nói với hắn.
" Ha ha ha! Quá tốt rồi, thì ra Cửu muội muội ngươi tìm ra địa điểm rồi à. Ta vốn dĩ cũng đang chuẩn bị tìm ổ của chúng, đem chúng diệt đi. Đối với người của Bất tử Cửu tộc ta cũng dám ám sát, những sát thủ đó đáng đời sớm chết sớm siêu sinh. "Tam Tiền độc ác nói.
Người đến đủ rồi, đêm hôm gió mát, vừa hay thích hợp hành động.
Mọi người cho rằng Sở Cửu Ca đang hôn mê bất tỉnh thê thảm đó, ngay lúc này cùng với đồng bạn của cô trực tiếp hướng đến ổ của tổ chức sát thủ đó, Sở Cửu Ca đã lưu lại độc theo dấu trên người tên sát thủ đó, đương nhiên cũng chuẩn bị sẵn bướm dẫn đường.
Đừng xem con bướm này nho nhỏ, tốc độ bay lại cực nhanh, bọn họ phải dùng tốc độ nhanh nhất mới có thể đuổi kịp.
Ổ của tổ chức sát thủ này cách Tử đô thực ra không xa, ở sâu trong một ngọn núi cách rất gần Tử đô.
Dùng cây để che chắn, còn bố trí cả trận pháp, cho nên xưa nay không có ai phát hiện nơi đây vậy mà lại có một tổ chức sát thủ.
Tam Tiền nói:" Nơi này vậy mà lại bố trí nhiều trận pháp đến vậy, chúng ta nếu như trực tiếp xông vào đó sẽ bị phát hiện, chẳng lẽ phải mặt đối mặt đánh một trận với chúng sao?"
Hắn lại không sợ những tên sát thủ đó, chỉ sợ đến lúc đó bị vây công, đánh lên hắn không cách nào phân thân bảo vệ cho Cửu muội muội thật tốt, nếu như để cho Cửu muội muội chịu phải chỉ một chút chút thương tổn, Cửu thúc tuyệt đối sẽ lột da hắn ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.