Sở Cửu Ca nói: "Không Hồn hắn quên mất bản thân mình là ai rồi, Dung Uyên nếu như chàng có biện pháp thì cho người điều tra thân phận của hắn. Hắn có lẽ là một họa sư rất lợi hại."
"Thế gian này dựa vào linh họa vào đạo tuy rất ít, nhưng mà cũng có, đúng là nên tra tra!" Dung Uyên gật đầu nói.
Không trung gió lớn, bọn họ không có ở lâu, Dung Uyên ôm theo Sở Cửu Ca hạ xuống mặt đất.
Tiếp đến Sở Cửu Ca ngồi bên người hắn, bồi hắn hoàn thành bức tranh này.
Không thể không nói bầu trời do Dung Uyên vẽ, tuyệt đối trong đại đa số đại sư hội họa cũng không so được.
Không phải cô không tin tưởng Dung Uyên, cô cảm giác bầu trời Dung Uyên vẽ so với Không Hồn vẫn kém một chút.
Sau khi vẽ xong, Dung Uyên đề lên một dòng chữ.
"Uyên tặng người yêu Cửu nhi."
Người yêu!
Còn chưa đợi Sở Cửu Ca phản ứng kịp, Dung Uyên liền đem tranh nhét vào trong tay.
Hắn nói: "Đây là bức tranh đầu tiên ta tặng cho Cửu nhi, nhưng tuyệt đối không phải là bức cuối cùng, sau này ta có thời gian rảnh rỗi liền tự họa cho Cửu nhi, nhất định càng đẹp hơn gia hỏa đó."
Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, yêu nghiệt này còn chưa chịu dừng lại!
Dung Uyên đến gần bên tai Sở Cửu Ca thấp giọng nói: "Cửu nhi là thích tự họa khỏa thân của Bổn Vương hay là có mặc y phục?"
"Có thể đều không lấy không?" Sở Cửu Ca nói.
Người thật đã ở ngay trước mặt, cần gì phải nhìn tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776641/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.