Tử Hoàng nói: "Không cần đâu! Đánh tiếp thì sẽ cho là hoàng thất Tử Linh Quốc ta ức hiếp ngươi một người khách từ xa đến! Ta thừa nhận ngươi vận khí tốt, cũng có được cơ duyên lớn, tuổi còn trẻ đã có thiên phú như vậy, kiêu ngạo cũng đúng. Nhưng mà việc giữa trưởng bối với nhau, vẫn là nên do trưởng bối quyết định mới tốt."
Tử Hoàng đem ánh mắt đặt trên người Sở Tuyền Nguyệt, hỏi: "Tuyền Nguyệt, nàng rốt cuộc làm thế nào mới tin tấm lòng ta?"
Sở Tuyền Nguyệt còn chưa có mở miệng, một âm thanh băng lạnh truyền đến, "Cô ấy vĩnh viễn cũng sẽ không tin, mà ngươi một người hoa tâm lạm tình như vậy cũng không xứng cho cô ấy tin tưởng."
Cửu thúc chặn ở trước mặt Sở Tuyền Nguyệt, ông đã không có cách nào nhịn được nữa.
Trên mặt Sở Cửu Ca lộ ra nụ cười, hiển nhiên rất ủng hộ Cửu thúc.
Cửu thúc đứng ra che chở cho mẫu thân rồi, tốt nhất là tuyên bố quyền sở hữu của bản thân, để cho tên Tử Hoàng này chết tâm!
Tử Hoàng giận nói: "Nơi này còn chưa đến lượt một tùy tùng như ngươi lên tiếng, người đâu! Đem tên tùy tùng đê hèn dám mạo phạm trẫm này lôi vào Thiên lao."
Hoa tâm lạm tình, lại dám hình dung hoàng đế Tử Linh Quốc như vậy, mọi người cảm thấy tên tùy tùng này quả thật chán sống rồi, đại nghịch bất đạo.
Cho dù lời ông nói là thật!
Sở Tuyền Nguyệt lạnh giọng nói: "Chậm chút! Bệ hạ, ai nói hắn là tùy tùng rồi? Bổn gia chủ chưa từng nói qua."
Sở Tuyền Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776625/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.