Hắn tuổi còn trẻ không phải là nhìn trúng nữ nhân của ông rồi chứ, hay là nói nhìn trúng đứa nhỏ kia.
Tử Hoàng lúc mới đầu bị Sở Tuyền Nguyệt thu hút, không có nhìn Sở Cửu Ca gì mấy.
Bây giờ vừa nhìn Sở Cửu Ca liền cảm thấy tiểu cô nương này không hề thua kém mẫu thân cô, khó trách nhi tử vô dụng kia của ông lại hứng thú với cô ta.
Có xinh đẹp hơn nữa, hứng thú của Tử Hoàng đối với Sở Cửu Ca cũng không lớn, bởi vì vừa nhìn đến tiểu cô nương này, ông cảm thấy bản thân đường đường là nhất quốc chi quân lại bị đội mũ xanh.
Nữ tử tốt đẹp như vậy, ngoại trừ ông không ai có tư cách chạm vào!
Lúc này tâm tư của Tử Hoàng đã không còn ở trên thọ yến này nữa, nếu như không phải lần thọ yến này mời quan khách quá nhiều hơn nữa còn có một số khách quý, ông e là trực tiếp hô ngừng lại rồi.
Hoàng hậu ngồi bên cạnh hầu hạ phát hiện Tử Hoàng lơ đãng, sắc mặt băng lạnh.
Khẩu vị của Bệ hạ đúng là càng ngày càng kỳ quái rồi, lại bị một nữ nhân đến cả nữ nhi cũng đã mười mấy tuổi mê mẩn điên đảo.
Đám phi tử của ông sắc mặt cũng rất khó coi, một thọ yến đang yên đang lành lại mang đầy vị giấm chua.
Sở Tuyền Nguyệt lúc này cũng đang đánh giá người ngồi trên cao đó, nhìn thấy người đó Sở Tuyền Nguyệt khẽ ngẩn ra, vậy mà lại là ông ta.
Không chỉ có thế, cô còn nhìn thấy bên cạnh Tử Hoàng một nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776621/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.