"Phụt!" Nhị Lượng trực tiếp rút ra trường kiếm của hắn, trực tiếp đâm xuyên tim của ông ta.
Dung Uyên khẽ nhíu mày, không thèm quan tâm tiểu tử này, mà là ôm lên Sở Cửu Ca đang hư nhược.
Trận nguy cơ này của Thái Vân Tông bởi vì sự xuất hiện của Dung công tử, hất hất tay liền giải quyết xong.
Lúc trước bọn họ chỉ biết Dung công tử thần bí cường đại, lại không ngờ đến hắn lại cường đại đến nhường này, lại nhìn đến Sở Cửu Ca được hắn ôm trong lòng, bọn họ đều ngẩn ra hết cả.
Sở sư muội và Dung công tử không phải là quan hệ sư đồ sao, như vậy có phải là quá thân mật rồi hay không.
Vân tông chủ lên trước tạ ơn, nói: "Dung công tử, cảm ơn ngươi ra tay tương trợ, Thái Vân Tông chúng tôi không bị hủy trong một sớm một chiều, ta cảm kích không thôi!"
Dung Uyên nói: "Ta không phải là vì Thái Vân Tông các ngươi, ta chỉ không muốn Cửu nhi nhà ta bị ức hiếp mà thôi. Người dám ức hiếp Cửu nhi, bản tôn đương nhiên sẽ không bỏ qua."
Cho dù là thế, bọn họ vẫn rất cảm kích Dung Uyên.
Dung Uyên nói: "Ta trước đưa Cửu nhi về Cửu Uyên phong trị liệu, nếu không có gì, đừng đến làm phiền ta."
Vân tông chủ nói: "Được! Dung công tử đã giúp chúng tôi một việc lớn rồi, việc tiếp theo chúng tôi sẽ biết xử lý."
Dung Uyên dẫn theo Sở Cửu Ca biến mất trước mặt mọi người, Nhị lượng không phục nói: "Hức! Ta rồi sẽ có một ngày mạnh hơn tên hỗn đản này."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776599/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.