Chương trước
Chương sau
"Phụt!" Nhị Lượng trực tiếp rút ra trường kiếm của hắn, trực tiếp đâm xuyên tim của ông ta.
Dung Uyên khẽ nhíu mày, không thèm quan tâm tiểu tử này, mà là ôm lên Sở Cửu Ca đang hư nhược.
Trận nguy cơ này của Thái Vân Tông bởi vì sự xuất hiện của Dung công tử, hất hất tay liền giải quyết xong.
Lúc trước bọn họ chỉ biết Dung công tử thần bí cường đại, lại không ngờ đến hắn lại cường đại đến nhường này, lại nhìn đến Sở Cửu Ca được hắn ôm trong lòng, bọn họ đều ngẩn ra hết cả.
Sở sư muội và Dung công tử không phải là quan hệ sư đồ sao, như vậy có phải là quá thân mật rồi hay không.
Vân tông chủ lên trước tạ ơn, nói: "Dung công tử, cảm ơn ngươi ra tay tương trợ, Thái Vân Tông chúng tôi không bị hủy trong một sớm một chiều, ta cảm kích không thôi!"
Dung Uyên nói: "Ta không phải là vì Thái Vân Tông các ngươi, ta chỉ không muốn Cửu nhi nhà ta bị ức hiếp mà thôi. Người dám ức hiếp Cửu nhi, bản tôn đương nhiên sẽ không bỏ qua."
Cho dù là thế, bọn họ vẫn rất cảm kích Dung Uyên.
Dung Uyên nói: "Ta trước đưa Cửu nhi về Cửu Uyên phong trị liệu, nếu không có gì, đừng đến làm phiền ta."
Vân tông chủ nói: "Được! Dung công tử đã giúp chúng tôi một việc lớn rồi, việc tiếp theo chúng tôi sẽ biết xử lý."
Dung Uyên dẫn theo Sở Cửu Ca biến mất trước mặt mọi người, Nhị lượng không phục nói: "Hức! Ta rồi sẽ có một ngày mạnh hơn tên hỗn đản này."
Đợi Dung Uyên về đến Cửu Uyên phong, Cửu Uyên phong canh phòng nghiêm ngặt, Sở Cửu Ca lấy ra hộp bất tử nói: "Hộp bất tử, ta tìm thấy rồi."
Dung Uyên lấy qua hộp bất tử nói: "Ta biết, Cửu nhi nhất định có thể làm được! Nhưng mà nàng bây giờ phải nghỉ ngơi trước đã."
Bàn tay băng lạnh đặt lên trán Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca đã hao tổn hết toàn bộ linh lực kiệt sức không chống đỡ được nữa, cũng rất tin tưởng Dung Uyên, thả lỏng phòng bị trực tiếp dựa vào người Dung Uyên ngủ thiếp đi.
Dung Uyên đem Sở Cửu Ca ôm chặt vào lòng, im lặng thủ hộ.
Đợi Sở Cửu Ca tỉnh lại, trời đã hoàn toàn tối đen, cô thì thầm nói: "Ta dường như đã ngủ rất lâu rồi."
Trạng thái của cô khôi phục không tồi, cô nói: "Dung Uyên, chàng có thể dạy ta cách mở ra phong ấn của hộp bất tử không?"
"Phong ấn của hộp bất tử này, đối với ta mà nói, không khó! Nàng lần trước cũng thấy rồi." Dung Uyên chơi đùa hộp bất tử trong tay.
Sở Cửu Ca nói: "Đúng thế! Lần trước Dung Vương điện hạ thật lợi hại mà, động động ngón tay liền đem phong ấn của hộp bất tử giải trừ rồi, nhưng mà ngay lập tức nửa sống nửa chết ngất đi mất, cho nên chàng nghĩ chàng không nói thì ta không biết vì sao chàng ngất đi sao?"

"Không phải người của Bất tử cửu tộc mở ra hộp bất tử, sẽ chịu phải sự phản phệ về linh hồn, có mạnh hơn nữa cũng không thể. Nhị Lượng từng nói với ta."
Cho nên Nhị Lượng xác định không ai có thể mở ra hộp bất tử, liền để ở chỗ cô bảo quản, thế nhưng hắn nhất định không biết, Dung Uyên là người ngoại lệ, nhưng cũng phải trả một giá rất đắt.
"Chẳng lẽ Cửu nhi không sợ bị phản phệ sao?" Dung Uyên cúi đầu nhìn Sở Cửu Ca nói.
"Ta nghĩ, ta là người sở hữu bất tử sinh mệnh chi đồng, nếu như hộp bất tử ngay cả người duy nhất có thể tu luyện công pháp bên trong là ta cũng phản phệ, vậy cũng quá vô lý rồi."
"Nhưng mà, vậy cũng rất là mạo hiểm! Cửu nhi nàng đây là đang đánh cược!"
Sở Cửu Ca cười nói: "Không phải còn chàng ở đây sao?"
"Ta nhất định sẽ không phụ đi tâm ý này của Cửu nhi." Dung Uyên không phải là sợ bản thân tiêu hao quá nhiều lực lượng đồng thời bị phản phệ, bị nguy hiểm đến tính mạng, mà là hắn biết Cửu nhi phải học được làm thế nào để tự mình mở ra phong ấn của hộp bất tử rồi.
"Vậy ta dạy nàng!"
Kỳ thực người sở hữu bất tử sinh mệnh chi đồng như Sở Cửu Ca chỉ cần biết được biện pháp, vô luận thực lực cao thấp, muốn mở ra hộp bất tử không khó.
Bởi vì Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết bên trong hộp bất tử là vì bất tử sinh mệnh chi đồng mà tồn tại.
Sau khi Sở Cửu Ca nắm bắt được cách thức rồi, phong ấn của hộp bất tử được mở ra, chữ bên trên bạch ngọc nổi lên trên không trung, cuối cùng hợp làm một với bất tử sinh mệnh chi đồng.
Tầng thứ hai của Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết xuất hiện trong đầu của Sở Cửu Ca, đôi mắt đen tuyền đó càng thêm thần bí cường đại, sau khi Sở Cửu Ca có được công pháp, thuận lợi đem bất tử sinh mệnh chi đồng tu luyện đến tầng thứ hai.
Lúc này Nhị Lượng đang dưỡng thương trong nội môn đột nhiên tỉnh giấc, hắn xông ra khỏi phòng, ánh mắt rơi vào trên Cửu Uyên phong, sâu trong linh hồn như có âm thanh đang kêu gọi hắn, cần đi đến bên đó.
Hắn sao lại có cảm xúc như vậy, tên hỗn đản đó rốt cuộc làm gì với hộp bất tử rồi.
Hắn không phải người của tộc hắn, chẳng lẽ lại mạo hiểm bị nguy hiểm đến tính mạng mà mở hộp bất tử sao? Điều đó là không thể nào, chẳng lẽ hắn nhất thời giẫn dữ muốn hủy đi hộp bất tử.
Nhị Lượng hoàn toàn không thể ngồi yên được nữa, "Không thèm quan tâm nữa, cho dù bị đánh thêm một trận, ta cũng phải đi xem sao, làm rõ tình huống ra sao mới được."
"Đồ ngốc, đêm hôm không ngủ chạy ra đây làm gì?" Tử Tinh Châu hỏi.
Nhị Lượng đáp: "Ta phải xông vào Cửu Uyên phong, ngươi dám hay không?"

"Có gì mà không dám, cũng không biết Cửu Ca rốt cuộc thế nào rồi? Chúng ta đi xem xem!" Tử Tinh Châu nói.
"Được!" Hai đạo thân ảnh nhảy về phía Cửu Uyên phong, vừa đến gần Cửu Uyên phong Tử Tinh Châu liền bị dọa sợ rồi.
"Phòng vệ như vậy cũng quá khủng bố rồi, một con muỗi cũng không bay vào đó được, chúng ta làm sao vào đó?" Tử Tinh Châu kinh ngạc nói.
"Chúng ta ở trong Vân Đoan bí cảnh không phải có được trường bào ẩn mình sao? Thử thử hiệu quả xem sao."
"Đúng hen! Ta đem thứ đó quên mất."
Bọn họ lấy ra trường bào ẩn mình, không chút tăm hơi lẻn vào Cửu Uyên phong, mà ngay lúc này Sở Cửu Ca đang tiêu hóa tầng thứ hai của Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết.
Sau khi đến được tầng thứ hai, đôi mắt cô nhìn thấy càng rõ ràng hơn, từng cành cây ngọn cỏ trên Cửu Uyên phong cô đều nhìn thấy rõ rành rành, đương nhiên cũng nhìn thấy hai tên lén la lén lút đang lén lút đi lên đây.
Vừa muốn bảo Dung Uyên phái người đi thu thập hai tên lẻn vào này, kết quả Sở Cửu Ca phát hiện bọn họ lại là hai người bạn đồng hành của cô, Tử Tinh Châu và Nhị Lượng.
Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt, bạn của ta đến rồi! Mời bọn họ lên đây đi!"
Dung Uyên ngẩn ra, vậy mà lại để vào được rồi, xem ra phòng vệ của Mặc vệ chưa có đủ à!
"Bọn họ dùng trường bào ẩn mình, vị trí lúc này là.." Sở Cửu Ca phát hiện trường bào là một trong số những bảo bối bọn cô có được trong Vân Đoan bí cảnh, cho nên nhắc nhở nói.
"Ừm! Ta lập tức cho người mời họ đến!"
"Rầm rầm rầm!" Tử Tinh Châu và Nhị Lượng cứ nghĩ bản thân gần đến được đích rồi, ai ngờ kết quả bị người bắt tại trận, hơn nữa còn bị đánh cho một trận.
Sau khi đánh người xong, bọn họ nói: "Tử thiếu, Nhị thiếu, cửu tiểu thư cho mời."
Tử Tinh Châu và Nhị Lượng bị đánh đến miệng toe toét ra, kết quả phát hiện trên người hoàn toàn không có một vết thương nào.
Đám người này quá phúc hắc rồi, đánh người cũng không để lại chứng cứ, bọn họ muốn cáo trạng cũng không có chứng cứ, có khổ khó nói.
Sở Cửu Ca nhìn thấy họ nói: "Ta không sao rồi, các ngươi yên tâm."
Khí sắc của Sở Cửu Ca rất tốt, bọn họ cũng yên tâm rồi, Nhị Lượng hỏi: "Dung công tử, hộp bất tử là chí bảo của Bất tử cửu tộc, nếu như người dám phá hủy hộp bất tử, vô luận ngươi là ai đều phải chịu đựng sự truy sát của Bất tử cửu tộc."
Dung Uyên lạnh giọng nói: "Ngươi nghĩ ta sẽ sợ Bất tử cửu tộc ngươi sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.