Ngoại môn đại trưởng lão lạnh giọng nói: "Chỉ bằng ngươi, mà cản được lão phu."
Thực lực hiện nay của ông là luyện linh cảnh thất trọng, cao hơn quá nhiều so với bọn chúng.
Sở Cửu Ca nói: "Tiểu Hắc, ngươi ra đây cản lại tên gia hỏa này, chúng tôi không có thời gian lãng phí với ông ta."
Ngọn lửa màu đen xông ra, một con tiểu hồ ly màu đỏ xuất hiện.
Nhị Lượng nói: "Thì ra tiểu Cửu còn khế ước yêu thú, con yêu thú này không tầm thương à!"
Ngoại môn đại trưởng lão lạnh giọng nói: "Ngươi nghĩ một con yêu thú nhỏ nhoi này có thể cản ta lại, thực sự ngây thơ đến nực cười!"
"Binh binh binh!" Công kích của ông toàn bộ đều bị ngọn lửa đen bao trùm, lão gia hỏa này cũng quá xem thường tiểu Hắc rồi.
Thực lực của tiểu Hắc đề cao rồi, đối đầu với cao thủ luyện linh cảnh cũng không rơi vào thế hạ phong.
Sở Cửu Ca tu luyện ở Cửu Uyên phong, Dung Uyên rất không hài lòng với thực lực của tên tiểu hồ ly mà cô thu này, cho nên bảo thủ hạ của hắn đem Hắc Viêm thao luyện hơn nửa tháng.
Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta đi!"
Thay vì lãng phí thời gian với đại trưởng lão, còn không bằng sớm chút đi đến thôn thứ ba.
Bọn họ sợ nếu đến trễ thêm một chút, người của thôn trang đó cũng bị tên sát nhân điên cuồng đó lạm sát hết.
"Được!"
"Xoẹt xoẹt xoẹt!" Ba thân hình với tốc độ nhanh nhất chạy đi.
"Ba tên nhóc con, đứng lại cho ta!" Ngoại môn đại trưởng lão nhìn thấy bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776574/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.