Chương trước
Chương sau
Vốn dĩ mấy trưởng lão đang ồn ào náo nhiệt đột nhiên cũng bị dọa sợ rồi, kinh ngạc nói: "Vân đại sư!"
Vân đại sư là trưởng lão thủ tịch luyện dược sư của Thái Vân Tông họ, ở Thái Vân Tông của họ có thân phận rất tôn quý, cho dù là tông chủ cũng phải khách khách khí khí với ông.
Ông đã rất lâu không có thu đệ tử rồi, bởi vì ông đối với thiên phú luyện dược của những thiên tài luyện dược đó rất bất mãn, bây giờ sao lại nhìn trúng Sở Cửu Ca rồi.
Sự gia nhập của Vân đại sư, khiến cho bọn họ không tranh tiếp được nữa, đại trưởng lão không chịu từ bỏ nói: "Vân đại sư, tiểu nha đầu này người cũng là lần đầu gặp, không biết rõ thiên phú luyện dược như thế nào? Người cứ thế thu cô ta làm đồ đệ, có phải là quá khinh suất rồi hay không?"
Vân đại sư nói: "Tiêu đại sư đem đan dược do cô ta luyện chế cho ta xem rồi, tiểu nha đầu này là một kỳ tài luyện đan. Ta tuyệt đối không để cô ta rơi vào trong tay của các ngươi, bị các ngươi làm mai một đi thiên phú luyện dược của cô ta."
"Cái gì? Tiểu nha đầu này biết luyện đan!" Toàn bộ bọn họ đều ngẩn ra, mắt trợn tròn nhìn Sở Cửu Ca.
Bọn họ cũng nghe nói tuyển chọn nội môn có xuất hiện chút vấn đề, Tiêu đại sư xuất hiện chống lưng cho Sở Cửu Ca, mới giúp cho Sở Cửu Ca không bị loại khỏi, nhưng mà bọn họ dù thế nào cũng không có nghĩ đến Sở Cửu Ca còn biết cả luyện đan.
Chẳng trách Tiêu đại sư vốn không thích quản những chuyện loạn thất bát nháo cũng bao che cho cô ta như vậy.
Vân đại sư bá đạo muốn như thế giành đi Sở Cửu Ca, thế nhưng vào lúc này một trung niên đại thúc ôn hòa xuất hiện, ông nói: "Bổn tông chủ cũng có ý thu tiểu nha đầu này làm đồ đệ."
"Ngươi cút qua một bên! Thái Vân Tông đã lâu như vậy chưa thu nhận qua một gia hỏa nào có thiên phú luyện dược như vậy, nay khó khăn lắm mới có được một người ngươi lại giành với ta, người có còn mặt mũi hay không." Vân đại sư chê bai nói.
"Thiên phú tu luyện của Sở Cửu Ca rất tuyệt, càng hiếm ở chỗ cô ta đối với linh kỹ có thể nghiên cứu đến mức hoàn mỹ, ngộ tính cũng là kỳ tài ngàn năm khó gặp! Nếu như không phải là vậy, ta cũng không tranh giành với Vân đại sư người." Tông chủ đáp.
"Tiểu nha đầu, dù sao ngươi cứ đi với ta! Đến lúc đó ngươi có thể lấy vô số linh đan làm thức ăn vặt, tu vi sẽ tăng vùn vụt, tuyệt đối tiến bộ nhanh hơn so với ở bên gia hỏa này." Vân đại sư nói.
"Ngươi đây là làm lỡ người ta mà! Là dược ba phần độc, tu luyện vẫn là nên từng bước đi một cách chắc chắn vẫn tốt hơn." Tông chủ nhức đầu nói.
"Ta đây là đang nói chuyện với đồ đệ của ta! Ngươi tránh qua một bên."
"Tiểu nha đầu còn chưa nhận ngươi là sư phụ!"
Vốn dĩ một đám trưởng lão tranh giành làm sư phụ của Sở Cửu Ca đã rất khó tin rồi, nay bọn họ lại thấy hai nhân vật tôn quý nhất của Thái Vân Tông vì giành Sở Cưu Ca mà tranh cãi với nhau rồi.
Tử Tinh Châu không nỡ nhìn tiếp, hai gia hỏa này còn chưa có hỏi ý kiến của Cửu Ca có được hay không?

Tử Tinh Châu nói: "Vân đại sư, thiên phú luyện dược của ta cũng rất tốt đó! Người nếu thu Cửu Ca vậy thì đem ta thu luôn vậy!"
Khóe miệng Vân đại sư giật điên cuồng, Tiêu đại sự đã kể hết nỗi khổ của ông ta với ông rồi, nói thiên phú luyện dược của vị thất hoàng tử này đã không có thuốc chữa nữa rồi.
Thiên phú luyện dược của Sở Cửu Ca cao bao nhiêu, thì gia hỏa này hết thuốc chữa bấy nhiêu.
Tử Tinh Châu ủy khuất nói: "Haiz! Lại thêm một người không thể hiểu rõ thiên phú luyện dược của ta, Cửu Ca chúng ta đừng có chọn ông ta, tông chủ.."
Tử Tinh Châu nhìn về tông chủ nói: "Tông chủ, ta là bạn của Cửu Ca, người thu cô ta vậy thì cũng đem ta thu luôn đi!"
Nhị Lượng nói: "Còn có ta!"
Hai thiếu niên này vậy mà lại muốn ông mua một tặng một, Sở Cửu Ca và Nhị Lượng thì không có vấn đề, thân phận của họ rất đơn giản, nhưng Tử Tinh Châu thì không được.
Một núi không thể có hai hổ, trong thất quốc một đại quốc một đại tông môn, bề mặt sống với nhau rất hòa thuận, nhưng ẩn bên trong lại không có an bình như vậy!
Ông thân là tông chủ một tông, nếu như thu Tử Tinh Châu hoàng tử làm đồ đệ, sau này nếu như hai đại thế lực có xích mích gì, đối với Tử Tinh Châu hay đối với Thái Vân Tông đều không tốt.
Tử Tinh Châu nói: "Dù sao ta không muốn có người tách chúng tôi ra, Cửu Ca hay là chúng ta chọn một người khác vậy!"
So với những đệ tử một lòng muốn đến Thái Vân Tông tu luyện, trở thành cường giả, ba người Sở Cửu Ca bọn họ lại có chút cà lơ phất phơ rồi.
Mục đích đầu tiên mà họ vào Thái Vân Tông là hộp bất tử, tiếp đến mới là tu luyện nâng cao thực lực.
Tông chủ và Vân đại sư đều ngơ ra rồi, "Thiên phú và thân phận của Tiểu nha đầu không giống với ngươi, không nhất định cùng một sư phụ, dù sao cũng là ở bên trong Thái Vân Tông, muốn gặp mặt không phải là một chuyện dễ dàng hay sao?"
Tông chủ nói: "Ta cảm thấy vẫn là để cho Sở Cửu Ca tự mình lựa chọn vậy!"
Tông chủ cảm thấy, Sở Cửu Ca trước đó từ chối qua Tiêu đại sư, có lẽ càng quan tâm phương diện tu luyện hơn, tuyệt đối sẽ chọn ông.
Lão hồ ly này! Vân đại sư chửi thầm trong lòng.
Sau đó ông nói: "Tiểu nha đầu, cho ngươi nhìn xem đan dược do ta luyện chế ra, ta là luyện dược sư có thể luyện chế ra ngũ phẩm đan dược đó, cả thất quốc ngươi cũng không thể tìm ra người thứ hai đâu. Đây đều là đan dược do ta luyện chế, chỉ cần ngươi trở thành đệ tử của ta, những thứ này tùy ngươi chọn."
Thân là một luyện dược sư, Vân đại sư không thiếu nhất chính là đan dược, lấy ra nhiều đan dược như vậy, không chỉ đệ tử nhìn đỏ mắt, ngay cả mấy trưởng lão đó cũng nhìn đỏ mắt rồi!

"Ta nhớ ngươi thích binh khí loại như ngân châm, nhiều năm như vậy ta cũng có thu thập được một số binh khí chủng loại tương tự, đến lúc đó ngươi đến tư khố của ta xem xem, thích gì cứ thoải mái lấy."
Vì để tranh đệ tử với Vân đại sư, tông chủ khó lắm mới rộng lượng được như vậy.
Song phương đều để trước mặt Sở Cửu Ca thứ mà người khác khó lòng cưỡng lại, đây tuyệt đối là một lựa chọn phi thường khó đưa ra.
Những thứ bảo vật này đối với những người khác rất có sức hút, nhưng lòng của Sở Cửu Ca lại rất bình lặng.
Ngũ phẩm đan dược tuy là bây giờ cô chưa luyện chế ra được, sau này nhất định có thể luyện chế.
Còn về binh khí, cô cũng đã có trong tay thần khí Đế Ma Cung, những binh khí đẳng cấp khác có lẽ cũng không có thích hợp cô như Đế Ma Cung.
Nhưng mà rất hiển nhiên hai người này phải chọn một, những người khác khi hai đại lão này ra tay đã từ bỏ rồi.
Còn chưa chờ Sở Cửu Ca đưa ra quyết định, đột nhiên có một thân hình màu trắng xuất hiện ở bên trong đại điển, "Vân đại sư, Tông chủ, hai người các ngươi không cần tranh nữa, sau này Sở cô nương tu luyện ở Cửu Uyên Phong chúng tôi."
Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ giật, Cửu Uyên Phong! Cái tên này..
Những trưởng lão khác có chút kinh ngạc, người này là ai?
Thái Vân Tông bọn họ có nhiểu chủ phong như vậy, nhưng tuyệt đối không có cái nào là Cửu Uyên Phong.
Chúng trưởng lão không biết, nhưng không đại biểu tông chủ không biết.
Tông chủ nói: "Khục khục khục! Hàn Linh Phong đã đổi tên thành Cửu Uyên Phong rồi, chính là nơi cư trú của Dung công tử, không nghĩ đến thiên phú của nha đầu này lại bị Dung công tử nhìn trúng, vậy ta chỉ đành từ bỏ rồi. Cô ấy đi theo Dung công tử tiền đồ không thể hạn lượng!"
Dung công tử! Bọn họ khẽ ngẩn ra.
Thái Vân Tông họ đến một vị khách quý, là vạn niên giao của tông chủ họ, thực lực sâu không lường được, tùy tùng bên cạnh hắn từng người đều là cao thủ rất lợi hại.
Nghe nói là đến Thái Vân Tông dưỡng bệnh, tông chủ bọn họ liền đem chủ phong nơi linh lực mạnh nhất mà còn có cả một hàn đầm có thể tụ họp linh lực cho Dung công tử.
Phải biết chủ phong này, lúc trước bọn họ cầu xin rất lâu, tông chủ cũng không đồng ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.