Tử Tinh Châu nói: "Sở Cửu Ca, vẫn là thôi đi! Gia hỏa này rõ ràng là dòm ngó đến mỹ sắc của ngươi. Chúng ta vẫn nên ít tiếp xúc với hắn thì hơn."
Nhị Lượng đau lòng nói: "Ta chỉ là thuần túy tán thưởng mỹ nữ mà thôi, tuyệt đối không có ý nghĩ không đứng đắn, tuyệt đối không có, ta lấy nhân cách của ta ra thề."
Nhị Lượng thật sự là muốn giơ ngón tay ra thề, hắn lớn đến nhường này vẫn là lần đầu gặp được mỹ nữ như Sở Cửu Ca vậy, tuyệt đối phải bảo vệ thật tốt.
Sở Cửu Ca liếc nhìn nơi giống như chuồng lợn, nói với Nhị Lượng: "Ta chấp nhận hảo ý của ngươi, vậy thì làm phiền rồi."
"Không làm phiền không làm phiền." Nhị Lượng kích động đến muốn nhảy cẩng lên.
Tử Tinh Châu nói: "Ta nói ngươi đây là chưa từng được thấy nữ nhân hay sao?"
"Hu hu hu! Sao ngươi lại biết? Trước khi ta vào Thái Vân Tông, bên cạnh không phải nam nhân thô thiển thì chính là nam nhân xinh đẹp hơn ta, một mỹ nữ cũng không có gặp qua, điển hình của dương thịnh âm suy, cho nên ta thề sau này nhất định phải nhìn nhiều mỹ nữ chút để dưỡng lại con mắt." Nhị Lượng lau đi những giọt nước mắt xót xa.
Nhị Lượng phi thường nhiệt tình, tính cách thẳng thắn, cho dù Sở Cửu Ca rất rõ con người này không đơn giản, nhưng lại tin tâm tính của người này không xấu.
Gian nhà rất là rộng rãi, bốn người mỗi một người cũng có một gian phòng độc lập.
Nhị Lượng lập chí phải làm một hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776552/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.