"Dạ Dương Thu, ngươi còn ở đây, không đi sao?" Ngoại môn đại trưởng lão nói.
"Hai người đệ tử của ta đều bị trọng thương, nay không tiện di chuyển, đợi những lão sư khác của trại đặc huấn đến liền đưa bọn họ ra ngoài."
Ngoại môn đại trưởng lão nói: "Nhân thủ bên phía chúng tôi cũng không đủ, cũng không phải không muốn giúp ngươi, vậy ngươi đợi đi! Dù sao hai người đó chắc đều trở thành phế vật rồi, quản bọn họ sống chết làm chi."
Thái Vân Tông phong phong hỏa hỏa tiến vào các địa cung này, sau đó lại phong phong hỏa hỏa rời khỏi rồi, thần kinh căng chặt của Dạ Dương Thu cuối cùng cũng có thể thả lỏng rồi.
Ông nhìn sang Tiêu Man và Tiền Vân nói: "Việc xảy ra hôm nay, tuyệt đối không thể để cho người ngoài chúng ta ra biết được, cho dù là người thân thân thiết nhất."
Tiêu Man và Tiền Vân gật đầu nói: "Dạ đại nhân yên tâm, lần này cũng nhờ có lão đại chúng tôi mới có thể sống sót, chúng tôi tuyệt đối sẽ bảo vệ bí mật này, sẽ không để lão đại lâm vào nguy hiểm."
Tiếp đến, Dạ Dương Thu kinh ngạc nói: "Cô ta.. cô ta đây là muốn đột phá rồi!"
Tiêu hao hết linh lực sau đó lại điên cuồng hấp thu một lượng lớn, Sở Cửu Ca đột phá rồi, ngưng thể cảnh bát trọng.
Sau khi Sở Cửu Ca đột phá, mở mắt ra, lấy ra mấy bình đan dược để bản thân nuốt vào, khóe miệng Dạ Dương Thu bọn họ khẽ giật.
Biết rằng cô đan dược rất nhiều, nhưng mà ăn vào như thể uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776536/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.