Mọi người nhanh chóng tập hợp tại quảng trường trung tâm, Sở Cửu Ca ở quảng trường trung tâm nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.
Một người là Dạ Dương Thu, một người là Đường Tuyền.
Hơn trăm người tụ tập tại nơi này, lúc trại đặc huấn bắt đầu không chỉ có nhiêu đây, nhưng mà từng lần lần người bị đặc huấn loại bỏ hoặc chủ động từ bỏ quá nhiều, nay chỉ còn lại mấy trăm người này.
Dạ Dương Thu hỏi: "Người đến đủ rồi chứ?"
Đường Tuyền nói: "Còn thiếu một người, Tử Tinh Châu còn chưa đến."
Tử Tinh Châu, thiên phú tu luyện cao nhất của trại đặc huấn này, ngay cả Dạ Dương Thu cũng rất khó quản thúc hắn.
"Đi tìm hắn qua đây!"
Có lão sư đi tìm, bọn họ nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ yêu mị nhảy ra.
Thân ảnh người đến thon dài, tóc dài trong không trung kéo ra một góc độ ưu mỹ.
Tóc của hắn không phải màu đen, mà là một loại tím đậm.
Một thân áo đỏ, hấp dẫn như màu máu khẽ quay đầu, mọi người nhìn thấy gương mặt so với nữ nhân còn xinh đẹp, yêu dị và mỹ lệ vô song.
Mắt Phượng dài, câu hồn đoạt phách, khoé mắt còn có thêm một nốt ruồi son màu máu.
Người ở đây không phải là lần đầu nhìn thấy gương mặt như yêu tinh của Tử Tinh Châu, nhưng mà mỗi lần đều không nhịn được vì gương mặt yêu mị này mà chấn kinh.
Đây là một nam nhân.
Tử Tinh Châu đứng ở đó, như tự hình thành một phiên thiên địa của mình, khiến cho người ta không dám đến gần.
Dạ Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776526/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.