Chương trước
Chương sau
Sở Cửu Ca và Đoan Mộc đại sư rời khỏi quốc cảnh của Xích Linh Quốc, hướng đến Thanh Linh Quốc, bởi vì trại đặc huấn tọa lạc ngay tại lãnh địa của Thanh Linh Quốc.
Bọn họ tăng tốc lên đường, đến gần sâm lâm lớn nhất Thanh Linh Quốc Thanh Hải sâm lâm, Đoan Mộc đại sư gặp mặt với một trung niên nam tử mặt mang nụ cười.
Trung niên nam tử nhìn đến Sở Cửu Ca đi từ trong xe ngựa ra mày khẽ nhíu lại, "Đây chính là tiểu nha đầu ngươi nói? Ngưng thể cảnh thất trọng tuy là có thấp một chút, nhưng thắng ở chỗ tuổi nhỏ, tuyển chọn thông thường để vào Thái Vân Tông vẫn có khả năng, cần chi đến trại đặc huấn này chịu khổ."
Vào trại đặc huấn với trực tiếp vào Thái Vân Tông, đó là một trời một vực.
Ở trại đặc huấn cho dù vận khí tốt lấy được thành tích mười người đầu để có tư cách vào Thái Vân Tông, đó cũng sẽ khiến cho những ngoại môn đệ tử chính thống xem thường.
Đoan Mộc đại sư nói: "Tuổi trẻ tu luyện cần tranh thủ thời gian, đến Thái Vân Tông mới có thể học hỏi được càng nhiều thứ, nếu như ở gia tộc không có cao nhân chỉ đạo đó không phải lãng phí nửa năm thời gian sao."
Sở Cửu Ca khẽ gật đầu nói: "Đúng, ta cần tranh thủ thời gian tu luyện, liền làm phiền vị đại nhân này rồi."
"Nếu đã là sự lựa chọn của bản thân ngươi, đến lúc đó vào trại đặc huấn có vấn đề gì, ngươi đừng oán ta. Tình hình trại đặc huấn rất cực khổ, huấn luyện cũng không đơn giản, nữ hài tử tham gia đương nhiên sẽ càng ít, ngươi tự mình cẩn thận một chút." Đường Tuyền nói với Sở Cửu Ca.
"Lão gia hỏa, ngươi thì không cần theo qua đó rồi. Địa điểm của trại đặc huấn chúng tôi là bảo mật với bên ngoài, ta trước đưa tiểu cô nương này vào đó." Đường Tuyền nói với Đoan Mộc đại sư.
"Được!" Đoan Mộc đại sư gật đầu nói.
Cái gọi là trại đặc huấn, là một sơn trang rách rách nát nát ở gần Thanh Hải sâm lâm.
Nhưng mà tiểu sơn trang này lại có không ít cao thủ canh giữ, ngưng hồn cảnh còn có luyện linh cảnh, tuỳ tiện kéo vài người ra liền có thể hủy diệt Sở gia họ.
Đường Tuyền chuẩn bị đưa Sở Cửu Ca đi trại đặc huấn, kết quả lại bị người bắt quả tang.
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, "Đường Tuyền, ngươi lại nhét người vào trại đặc huấn của ta, ta cảnh cáo ngươi hết bao nhiêu lần rồi?"
Đường Tuyền thân thể run lên, ông đây cũng quá xui xẻo rồi!
"Dạ đại nhân!"
Sở Cửu Ca nhìn thấy một nam tử tầm ba mươi tuổi, dung mạo rất tuấn mỹ, nhưng mà gương mặt không chút biểu cảm rất đáng sợ.
Dạ Dương Thu nhìn qua Sở Cửu Ca, đây là một thiếu nữ chưa đến mười lăm tuổi.
Dung mạo của cô rất tuyệt mỹ, thế gian khó gặp, lần này người Đường Tuyền thu có vẻ không giống trước đó.
Đường Tuyền nói: "Dạ đại nhân, ta biết sai rồi. Đây là một chút tâm ý của ta."
Ông xót xa lấy ra hai bình nhị phẩm đan dược đưa đến trước mặt Dạ Dương Thu, Dạ Dương Thu mày khẽ nhíu, nhị phẩm đan dược, hắn biết Đường Tuyền lần này là chịu tốn kém lắm rồi.
Hắn lạnh giọng nói: "Lấy lại!"
Đường Tuyền lòng rối như tơ vò! Dạ đại nhân trước giờ đều không thu lễ, đây phải làm thế nào mới tốt?
Nếu như Sở tiểu thư không vào được trại đặc huấn, những điều tốt trước đó ông ta có được toàn bộ đều phải nhả ra lại, vậy quá thảm rồi..
"Dạ.."
Sở Cửu Ca so với ông càng nhanh mở miệng, cô nói: "Dạ đại nhân, ngươi không thích ta vào trại đặc huấn vì lý do gì?"
"Lãng phí thời gian!" Dạ Dương Thu lạnh giọng nói.
Ông không phản đối rất nhiều thanh niên muốn dùng hết mọi cách để vào được Thái Vân Tông, dù sao Thái Vân Tông là đệ nhất tông môn của thất quốc, thế nhưng cũng không phải người gì đều có thể đến trại đặc huấn của ông.
Ngày thường Đường Tuyền nhận vào những người đó, ỷ vào gia tộc có quyền có thế mua chuộc Đường Tuyền đi vào, thế nhưng không đến một hai ngày liền chịu không nổi chạy mất.
Ông không muốn lãng phí thời gian trên người những người như vậy.
Lời của ông vừa nói xong, liền nhìn thấy thiếu nữ trước mắt ở trước mặt ông biến thành tàn ảnh ép sát gần ông.
Đường Tuyền trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: "Sở tiểu thư, ngươi điên rồi sao? Lại dám động thủ với Dạ đại nhân?"
Dạ Dương Thu ngẩn ra, thân pháp rất cao cấp, có thể đem thân pháp cao cấp tu luyện đến trình độ này, thiếu nữ này không tầm thường.
Tuổi trẻ có thực lực ngưng thể cảnh thất trọng đã không tồi!
"Rầm!" Công kích của Sở Cửu Ca hụt rồi, tiếp đến cô tiếp tục ra tay.
"Uỳnh!"
"Ồ!" Cấp bậc của linh kỹ không mạnh, nhưng cô với thực lực ngưng thể cảnh thất trọng vậy mà lại có thể bạo phát ra tất cả lực lượng của linh kỹ này, điều này đại biểu cô đối với linh kỹ nắm bắt rất hoàn mỹ.
Hơn nữa mục tiêu công kích của cô, là sơ hở trong phòng thủ mà ông cố ý để lộ ra, có thể thấy khả năng quan sát của cô mạnh đến nhường nào.
Đây là một thiên tài, không chỉ vì cấp bậc cao thấp của cô, mà là tổng hợp thực lực đều khiến cho Dạ Dương Thu rất hài lòng, Đường Tuyền nhiều năm như vậy cũng xem như nhận được một người ổn thỏa.
"Ngưng!" Dạ Dương Thu nói.
Đường Tuyền thật sự muốn bị dọa chết, ông gấp gáp nói: "Dạ đại nhân, tiểu cô nương này tuổi trẻ khí thịnh ra tay với người, người.."
Dạ Dương Thu nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngươi rất tốt!"
Sở Cửu Ca cười nói: "Đó là đương nhiên, người nhận ta vào trại đặc huấn, tuyệt đối không khiến người hối hận đâu."
Dạ Dương Thu hỏi: "Ngươi khẳng định vào trại đặc huấn của ta, ta đương nhiên rất hoan nghênh. Nhưng mà ngươi vì sao không tham gia khảo hạch ngoại môn của Thái Vân Tông, kiểu đó con đường của ngươi sẽ thuận lợi hơn một chút."
Tiểu nha đầu này có thiên phú như vậy, ông tin cô nhất định có thể thông qua khảo hạch ngoại môn.
"Thái Vân Tông cũng không phải mỗi tháng đều có mở chiêu sinh đệ tử mới, một năm cũng chỉ có một lần, ta không muốn đợi quá lâu, cho nên liền đi đường tắt!" Sở Cửu Ca trả lời.
Mục đích của cô là vào được Thái Vân Tông, không quản con đường sau này khúc khuỷu hay thuận lợi, vấn đề không lớn lắm.
Dạ Dương Thu nói: "Vậy được, hoan nghênh ngươi gia nhập trại đặc huấn của ta."
Trại đặc huấn lại gia nhập thêm một người mới, việc này đã truyền hết cả trại đặc huấn.
"Hức! Nửa đường nhét vào toàn là những con gà yếu ớt, một hai ngày liền chạy mất người, loại người này rốt cuộc vào đây thêm náo nhiệt chi không biết."
"Lần này không giống, không chỉ là Đường béo nhét người vào, Dạ đại nhân đích thân dẫn người đó vào đấy."
"Ta vừa nãy xa xa nhìn qua một cái, nhìn bóng lưng đó là một đại mỹ nhân đó!"
"Nhìn thấy bóng lưng liền là đại mỹ nhân, nếu như quay lại sợ là thảm không nỡ nhìn, nếu như thật sự đẹp như tiên sẽ đến nơi đáng sợ như trại đặc huấn sao."
Sở Cửu Ca vẫn chưa lộ mặt trước mặt những người khác, mọi người đã bắt đầu thỏa luận về cô rồi.
Dạ đại nhân dẫn Sở Cửu Ca đến giữa thao trường tập huấn, ông mở miệng nói: "Ta tuy rằng có kỳ vọng về ngươi, nhưng mà có thể nán lại ở trại đặc huấn hay không, thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi. Quy tắc của trại đặc huấn này, cũng cần ngươi tự mình đi tìm hiểu."
Ông lướt qua những người khác nói: "Đây là người mới hôm nay vừa vào trại đặc huấn, từ hôm nay bắt đầu cô ta liền gia nhập với các ngươi."
Nói xong những lời này, Dạ đại nhân liền rời khỏi.
Vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về Sở Cửu Ca, "Thật sự là một đại mỹ nhân đó!"
"Đệ nhất mỹ nhân của Lục Linh Quốc chúng tôi cũng không so được với người mới này!"
Một thanh niên đi ra nói: "Tiểu mỹ nhân, ngươi ngày đầu đến không biết quy tắc gì cả, ta trước nói với ngươi quy tắc đầu tiên, đi vào bên trong vô luận là ăn, ở hay là sử dụng đều cần phải tranh giành, nếu không ngươi cái gì đều không có. Hôm nay sắc trời cũng tối rồi, giường của ta còn trống một nửa, có thể mượn cho ngươi trước, thế nào?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.