Chương trước
Chương sau
"Huyên nhi!" Được đem đến là Lâm Huyên, nhưng mà Lâm gia chủ thiếu chút không nhận ra được nữ nhi của mình.
"Hôm qua là hiểu lầm, ta.. ta không biết Huyên nhi là đến làm khách của Sở gia ngươi, mới náo ra việc như vậy! Vẫn mong Sở cửu tiểu thư và thất gia đừng so đo!" Lâm gia chủ giọng nhỏ nhẹ nói.
Sở gia xuất hiện hai cường giả luyện linh cảnh, hắn lấy gì mà đấu với Sở gia? Tử Kha hoàng tử đã lựa chọn hy sinh Lâm gia hắn, không thèm quan tâm.
Sở Cửu Ca nói: "Không có hiểu lầm! Lâm Huyên là vì muốn giết ta cho nên bị ta bắt lại nhốt vào địa lao Sở gia, nay ta nể tình Lâm gia chủ yêu quý nữ nhi, đại phát từ bi đem người thả rồi, tặng cho Lâm gia chủ, đồng thời cũng đổi lấy hai món đồ của Lâm gia chủ."
"Sở cửu tiểu thư, ngươi muốn thứ gì? Chỉ cần Lâm gia ta có, nhất định cho!" Nếu có thể lấy thứ bảo vật tài sản nào đó giải quyết, vậy thì không còn gì bằng.
Hắn sợ là bọn họ đối với Lâm gia đuổi cùng giết tận, khiến cho Lâm gia bọn họ rơi vào bước đường còn thảm hơn cả Tần gia.
Sở Cửu Ca nói: "Ta muốn hai món đồ, thứ nhất đương nhiên là Lâm gia các ngươi, thứ hai chính là mạng của Lâm gia chủ ngươi."
Lâm gia chủ sắc mặt trắng bệch, "Sở Cửu Ca, người đang nói đùa hay sao?"
Sở Cửu Ca mặt không chút biểu tình nói: "Ngươi cảm thấy ta giống đang nói đùa lắm sao?"
"Lâm Huyên.. Lâm Huyên đắc tội ngươi, ngươi tùy ý xử trí! Ta.. ta không cần nữa, nó không phải là nữ nhi của ta." Lâm gia chủ đem Lâm Huyên đùn đẩy đi.
Lâm Huyên té trên mặt đất, khó tin nói: "Cha! Người.. người không quản sống chết của nữ nhi nữa sao? Từ nhỏ con luôn làm theo những gì người bảo, đem mọi việc đều làm đến mức hoàn mỹ, để người hài lòng. Người bây giờ vậy mà lại không cần con nữa sao, hu hu hu!"
Sở Cửu Ca nói: "Vật ta tặng ra ngoài, một loạt không thu hồi lại về!"
"Sở gia các ngươi ức hiếp người quá đáng!"
Sở Cẩn Chi nói: "Đúng! Sở gia ta chính là ức hiếp người đó."
Sở gia sinh sinh đem Lâm gia ức hiếp trở lại, tốc độ cực nhanh khiến cho hoàng thất và Diệp gia đều không kịp phản ứng.
Bọn họ trực tiếp đem Lâm gia diệt rồi, Lâm gia chủ trở thành tù nhân, cả Lâm gia phân ly tứ tán đã không còn tồn tại nữa.
Tình cảnh so với Tần gia còn thảm hơn nhiều, Tần gia có tệ thế nào đi nữa, Tần gia chủ Tần Hàn có khó sống thế nào đi nữa, chí ít Tần gia vẫn còn, Lâm gia là triệt triệt để để biến mất rồi.
Xích Hoàng đã từng phái người đi Sở gia cảnh cáo làm như vậy rất quá đáng, sự cân bằng của tứ đại gia tộc bị phá vỡ hắn biểu thị rất tức giận.
Kết quả Sở Cẩn Chi ôn hòa giải quyết rồi, đây là ân oán cá nhân giữa các gia tộc bọn họ, nếu như Xích Hoàng muốn tam đại gia tộc khôi phục thành tứ đại gia tộc, trực tiếp nâng đỡ một gia tộc là được, Sở gia họ tuyệt đối không có ý kiến.
Ngay cả Xích Hoàng bây giờ cũng không dám dễ dàng chọc giận Sở gia, việc Sở Tuyền Nguyệt mất tích không nghi ngờ gì đã chọc giận ba nhân vật lớn của Sở gia, Sở gia cửu tiểu thư, Sở Cẩn Chi vừa mới trở về có thực lực luyện linh cảnh, còn có Sở lão gia chủ vừa mới đột phá thực lực luyện linh cảnh.
Ba người này, bọn họ đắc tội không nổi!
Sở Cẩn Chi hỏi: "Hành động tiếp theo, Cửu Ca chuẩn bị lúc nào tiến hành, ta đã đợi không kịp muốn gặp tỷ tỷ rồi."
Sở Cửu Ca nói: "Nhanh thôi, để an toàn thêm chút, đợi Cửu thúc tỉnh lại chúng ta liền hành động."
Cao thủ bên phía Tử Kha hoàng tử không ít, hai người luyện linh cảnh vẫn có chút không ổn cho lắm.
Cho dù hậu phương còn có Dung Uyên giúp đỡ, nhưng mà cô không muốn bất cứ ai bị thương, có chuyện!
"Cửu thúc?" Sở Cẩn Chi ngẩn ra, hắn sao không biết dưỡng phụ của mình lại có thêm một nhi tử.
Sở Cửu Ca nói: "Cửu là tên của Cửu thúc, lúc trước vì bảo vệ mẫu thân bị trọng thương vẫn luôn hôn mê, nhưng mà bây giờ có lẽ sắp tỉnh lại rồi."
Sở Cửu Ca đối với y thuật của bản thân vẫn là rất tự tin, Cửu thúc tỉnh lại trước cả thời gian dự tính của cô.
Hắn nắm chặt Cửu Ca khàn giọng nói: "Tiểu Cửu.."
"Phu nhân!" Hắn gấp gáp đứng lên.
"Phu nhân vẫn ổn chứ?" Hắn cuối cũng vẫn là ngã xuống rồi, không có chống chịu đến cùng, e rằng phụ đi sự ủy thác của tiểu Cửu.
Sở Cửu Ca nói: "Mẫu thân mất tích rồi, nhưng mà con có thể xác định người hiện tại không có nguy hiểm."
"Mất tích!" Phút chốc, lực lượng trên người Cửu thúc lại lần nữa mất khống chế.
Sắc mặt Sở Cẩn Chi khẽ trầm xuống, nhìn người nam nhân trước mắt, một nam nhân xa lạ thực lực cường hãn đến không thể tin, hắn có vẻ đối với Cửu Ca và tỷ tỷ phi thường để tâm.
Sự để tâm này khiến cho hắn có cảm giác nguy cơ.
Sở Cửu Ca lấy ra bảy cây ngân châm châm cứu cho hắn, cô nói: "Cửu thúc, bình tĩnh chút! Con cũng rất lo lắng cho mẫu thân, nhưng mà người đừng để cho mạng của mình tức đến không còn, lãng phí tâm huyết của con. Con không dễ gì mới đem người cứu sống lại."
Cửu thúc hít thở sâu nói: "Được! Ta nghe con."
Sở Cửu Ca đem sự việc phát sinh nói với Cửu thúc, đương nhiên việc nghi ngờ Tử Hoàng là phụ thân ruột của cô dù là thất thúc, gia gia hay Cửu thúc cô cũng không có nói.
Vẫn chưa có xác định, trước tiên cần bảo mật, đừng khiến cho họ lo lắng.
"Bây giờ Lâm gia chủ toàn bộ đã khai rồi, Cửu thúc nếu như đã tỉnh rồi, vậy thì chúng ta đem theo người cùng vào cung tìm Tử Kha hoàng tử đòi người." Sở Cửu Ca nói.
"Được! Lập tức đi." Cửu thúc nắm chặt nắm đấm, toàn thân phát tán ra sát khí kinh người.
Sở Cửu Ca nói: "Nhưng mà Cửu thúc con cần phải nói trước với người, người không được làm bậy. Lực lượng cường đại tuy rằng tốt, nhưng mà người cần sử dụng thích đáng, con bây giờ vẫn chưa hoàn toàn trị khỏi cho người."
Ánh mắt hắn ôn hòa đi nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ta không nỡ rời đi, ta vừa mới tìm được con, ta muốn luôn luôn ở bên bảo vệ con, tuyệt đối không nỡ chết."
Ánh mắt Sở Cẩn Chi trầm đi, nam nhân này đối xử rất đặc biệt với Sở Cửu Ca.
"Được! Vậy thì hành động!"
"Điện hạ, không hay rồi! Sở Cửu Ca dẫn theo người của Sở gia còn có ám vệ của Dung vương phủ đem hành cung bao vây rồi." Hành cung có người thông báo nói.
Bên trong hoàng cung đồng thời cũng nhận được tin tức, "Sở Cửu Ca đây là điên rồi sao? Tử Kha hoàng tử cũng không phải muốn hại Sở Tuyền Nguyệt, mà là đưa Tuyền Nguyệt đi hưởng phúc, cô ta không biết điều như vậy, lại dám đắc tội với Tử Kha hoàng tử."
"Bệ hạ, nếu như Sở Cửu Ca đem Tử Kha hoàng tử giết đi vậy thì thảm rồi, Tử Hoàng e rằng sẽ không tha cho Xích Linh Quốc chúng ta."
"Thông báo thái tử, thông báo người bên dưới, tùy thời chuẩn bị cứu Tử Kha hoàng tử! Dung Uyên bây giờ sống chết chưa biết, những ám vệ đó của Dung vương phủ không thủ hộ chủ tử mình, ngược lại nghe mệnh lệnh của một tiểu nha đầu, thật là hồ nháo mà!"
Những người Sở gia đó cho dù có hai cường giả luyện linh cảnh, hắn cũng không sợ bọn họ có thể làm gì Tử Kha hoàng tử, nhưng mà ám vệ của Dung vương phủ ngược lại có chút nguy hiểm đó!
"Sở cửu tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi, ngươi có phải nhớ bổn cung rồi hay không?"
Cửa lớn hành cung mở ra, Tử Kha đi ra ngoài!
"Uỷnh!" Một tiếng vang lớn truyền ra, một đạo lực lượng khủng bố xông đến Tử Kha hoàng tử.
Nếu như không phải do hộ vệ của Tử Kha vừa hay đỡ được, thân thể Tử Kha sớm đã bị đánh nát rồi.
"Rầm!" Cửa lớn hành cung bị mở ra.
Người động thủ là Cửu thúc, không cách nào, nhìn thấy tên nam nhân này dùng giọng điệu phù phiếm như vậy nói với tiểu Cửu, hắn liền không khống chế được nộ khí của bản thân.
Cửu thúc giải thích: "Do tên phế vật này quá khiến người ta tức giận đi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.