Chương trước
Chương sau
Nhìn thấy dáng vẻ không chút hứng thú của Sở Cửu Ca, Tử Kha hoàng tử lại nói: "Nếu như cửu tiểu thư đáp ứng, ta sẽ khiến cho Xích Hoàng giải trừ hôn ước của ngươi, hơn nữa cưới ngươi làm trắc phi hoàng tử của bổn hoàng tử."
Trắc phi hoàng tử, đây là vị trí mà họ tranh sứt đầu mẻ trán cũng không tranh được đó!
Những mỹ nhân sau lưng của Tử Kha hoàng tử ghen tuông đố kỵ nhìn Sở Cửu Ca, ánh mắt đố kỵ đó hận không thể khiến cho Sở Cửu Ca bị vạn tiễn xuyên tim.
Lâm Huyên đang đi đến cũng khẽ ngây người, Sở Cửu Ca sao lại may mắn đến vậy, dễ dàng có được thứ mà người khác tuyệt vọng tranh giành cũng không được, đáng ghét!
Tử Kha hoàng tử quang minh chính đại tìm Sở Cửu Ca nói chuyện, hắn nói chuyện âm thanh không nhỏ, người có tâm tại hiện trường đều có thể nghe thấy.
Trắc phi hoàng tử! Nghe nói bên cạnh Tử Kha hoàng tử mỹ thiếp như mây, nhưng không một ai có tư cách để cho Tử Kha hoàng tử điểm vì trắc phi.
Nay Tử Kha hoàng tử chưa cưới chính phi, một khi trở thành trắc phi vậy thì tương đương trở thành nữ chủ nhân của phủ hoàng tử.
Phải biết Tử Linh Quốc không phải Xích Linh Quốc có thể so sánh được, trở thành trắc phi của Tử Kha hoàng tử vậy thì so với trở thành hoàng quý phi của Xích Linh Quốc càng có tiền đồ, nói chi đến người Sở Cửu Ca phải gả lại là tên bệnh hoạn đoản mệnh Dung Vương kia.
Mọi người cho rằng, đây tuyệt đối là một cái bánh to rời từ trên trời xuống.
Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, tên ngựa giống phiền phức này, trắc phi, ai thèm!
Vào lúc đó, một giọng lạnh lùng truyền đến, "Cút!"
Cửu thúc trực tiếp chắn trước mặt Sở Cửu Ca, hơi thở khủng bố áp lại gần Tử Kha hoàng tử.
Ánh mắt hắn băng hàn, cộng thêm gương mặt xấu xí đó, lộ vẻ cực kì khủng bố.
"Ngươi không xứng." Cửu thúc lạnh giọng nói.
Mọi người trợn tròn mắt nhìn Cửu thúc, tùy tùng này của Sở gia rốt cuộc là thế nào vậy?
Quả là gan to bằng trời, lại dám đối với Tử Kha hoàng tử nói ra những lời như vậy.
Tử Kha hoàng tử không xứng? Hắn mà lại không xứng với Sở Cửu Ca?
Sở Cửu Ca tuy là thiên phú trác tuyệt, nhưng mà cũng chỉ là một trong tứ đại gia tộc Sở gia của tiểu quốc Xích Linh Quốc mà thôi, mà Tử Kha hoàng tử lại là hoàng tử của đại quốc Tử Linh Quốc.
Tử Kha hoàng tử nghe thấy, mặt cười cương cứng, trong lòng có chút phẫn nộ, nhưng mà lại khống chế bản thân cần phải duy trì hình tượng phong độ trước mặt mỹ nhân.
Tên xấu xí chết tiệt này nói cái gì? Nói hắn không xứng với Cửu tiểu thư, một người sinh ra tại tiểu quốc quả là một chút hiểu biết cũng không có.
Cửu thúc cực kỳ không thích tên Tử Kha hoàng tử này, gân xanh trên tay bạo nổ, đừng nói là trắc phi, cho dù là chính phi nam nhân này cũng không xứng.
Vào lúc đó Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ca nhi nhà ta đa tạ hậu ái của Tử Kha hoàng tử, nhưng mà mẫu tử ta từng rơi vào tuyệt cảnh, được sự giúp đỡ của Dung Vương điện hạ mới có thể chuyển nguy thành an. Ca nhi nhà ta tuyệt đối sẽ không là người vong ân bội nghĩa, cho nên hôn ước với Dung Vương điện hạ là tuyệt đối không thể thoái."
Nắm đấm của Sở Tuyền Nguyệt vẫn luôn nắm chặt, khi cô nghe đến những lời này hận không thể cho tên nam nhân này mấy bạt tai.
Để cho nữ nhi cô làm trắc phi, đáng ghét.
Trắc phi nói ra thì hay, nhưng đó cũng là thiếp, cô sao có thể để cho nữ nhi mình trở thành một trong số những nữ nhân trong hậu viện của tên hoàng tử phong lưu này.
Nhưng mà cô không thể manh động, cô từng đi qua Tử Linh Quốc, rất rõ Tử Linh Quốc cường đại thế nào.
Xích Linh Quốc mạnh nhất cũng chỉ có cao thủ ngưng thể cảnh cửu trọng đỉnh phong, mà Tử Linh Quốc cao thủ vượt qua ngưng hồn cảnh cửu trọng nhiều đếm không xuể, tùy tiện phái một người đến cũng có thể diệt đi Sở gia họ.
Sở Tuyền Nguyệt phát ngôn hòa hoãn đi nộ ý của Cửu thúc, cũng dỗ dành được Tử Kha hoàng tử đang giận dữ đến muốn xé rách Cửu thúc ra.
Tử Kha hoàng tử nói: "Ý kiến của cửu tiểu thư thì sao? Chẳng lẽ cửu tiểu thư không nhìn trúng bổn hoàng tử sao?"
Sở Cửu Ca nói: "Mẫu thân ta nói không sai, Sở Cửu Ca ta không phải là người vong ân bội nghĩa! Dung Vương không chủ động thoái hôn, ta tuyệt đối sẽ không thoái hôn. Thứ hai, vị hôn phu của ta so với Tử Kha hoàng tử đẹp hơn nhiều, không còn cách nào, ta chính là thiển cận như vậy chỉ nhìn mặt mũi, cho nên ta không thể nào đáp ứng Tử Kha hoàng tử đâu."
Sở Cửu Ca từ chối rất quyết đoán, mọi người đều không thể tin vào lỗ tai của chính mình.
Gả cho hoàng tử của Tử Linh Quốc đại biểu có thể có được vinh quang vô thượng và tài nguyên tu luyện, đan dược vô số, Sở Cửu Ca vậy mà từ chối rồi.
Nếu như chọc giận Tử Kha hoàng tử, Sở gia bọn họ cũng xong đời rồi.
Tử Kha hoàng tử nghe thấy lời của Sở Cửu Ca, trên mặt không nhìn ra chút hỉ nộ nào.
Hắn than thở nói: "Xem ra ta đến muộn một bước rồi, Sở cửu tiểu thư quả là một kì nữ yêu hận phân minh. Dung mạo của Dung Vương điện hạ quả thật đến cả nữ tử cũng cảm thấy không bằng, bổn hoàng tử cảm thấy không bằng, cam bái hạ phong."
Tử Kha không có tức giận, ngược lại hứng thú đối với Sở Cửu Ca càng lúc càng nhiều.
Chỉ một lần đã có thể có được cô thì quá không có tính khiêu chiến rồi, như vậy mới có ý tứ.
Rồi sẽ có một ngày cô biết tên bệnh hoạn Dung Vương đó xa xa không bằng hắn, cô nhất định sẽ tự nguyện cởi sạch quỳ trước mặt hắn cầu xin hắn cưới cô làm trắc phi.
"Chúng ta đi!" Tử Kha hoàng tử đem theo người của hắn rời khỏi.
Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta cũng đi thôi!"
Khi bọn họ muốn rời khỏi, Sở Cửu Ca phát hiện Cửu thúc muốn lén lút rời khỏi.
Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, người đúng lại! Người không phải là muốn lén lút đem tên Tử Kha hoàng tử đó chém đi chứ!"
Cửu thúc quay đầu lại nhìn đôi mắt đen tuyền đó, căn bản không cách nào nói dối.
Hắn cực kỳ ngoan gật đầu nói: "Ừm! Gia hỏa đó không có ý tốt, giết hắn đi, đề phòng hậu hoạn."
Sở Tuyền Nguyệt giật bắn người, người này lại có suy nghĩ nguy hiểm như vậy.
Sở Tuyền Nguyệt nói: "Tử Linh Quốc vẫn không phải là chúng ta có thể đắc tội, tuy rằng ta rất muốn động thủ, nhưng mà bây giờ không thích hợp, hắn không thể có chuyện tại Xích Linh Quốc được."
Vô luận mẫu thân hay Cửu thúc vẫn luôn bảo hộ cô như vậy, cũng đều có lối suy nghĩ nguy hiểm đó, trong mắt Sở Cửu Ca vụt qua tia sáng ấm áp.
Sở Cửu Ca nói: "Mẫu thân, Cửu thúc, không cần hai người ra tay trút giận cho con, con sẽ tự trút giận giúp bản thân! Hơn nữa lại còn có Dung Uyên mà! Có người muốn giành vị hôn thê của hắn, hắn cũng sẽ không ngồi yên không làm gì cả! Những việc này hai người cứ để cho bọn con xử lý là được."
Dung Vương! Sở Tuyền Nguyệt nghĩ đến Dung Vương với thực lực thâm tàng bất lộ, yên tâm không ít.
Cửu thúc mặt nghiêm khắc, nhưng mà không có tự mình hành động.
Xích Hoàng tìm Dung Vương hỏi han một phen, sau đó liền nói: "Uyên nhi, Tử Kha hoàng tử đó nhìn trúng cửu nha đầu của Sở gia, ta cũng nhìn ra con thật sự thích cô ta, nếu không người vốn không thân cận với ai như con cũng không tiếp xúc thân mật với cô ta như vậy. Để đề phòng vạn nhất, nếu không các con thành hôn trước vậy! Nha đầu đó tuy là có nhỏ một chút, nhưng mà tại Xích Linh Quốc nữ tử độ tuổi này gả người cũng không ít."
Thành hôn sao? Đáy mắt Dung Uyên lóe sáng nói: "Được!"
"Việc này ta làm chủ cho con, Uyên nhi nữ nhân con nhìn trúng, cho dù là thái tử điện hạ của Tử Linh Quốc có đến, ta cũng không cho người giành đi mất, huống chi chỉ là một hoàng tử."
"Đa tạ hoàng thúc!"
"Uyên nhi, di vật phụ hoàng con để lại lúc trước vẫn luôn do con bảo quản. Nay con cũng là người sắp thành gia rồi, di vật đó trên tay con dù sao cũng không an toàn, nghe nói Xích đô còn xuất hiện một thần trộm rất lợi hại, có thể sẽ nhắm đến Dung vương phủ con, nếu không đem di vật của hoàng huynh để tại nơi an toàn nhất trong hoàng cung bảo quản, con thấy thế nào?" Xích Hoàng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.