Sở Cửu Ca an ủi mẫu thân nói: "Mẫu thân, ta có khi nào làm qua việc không nắm chắc chưa! Yên tâm đi! Không sao."
Lời của Sở Cửu Ca làm cho Sở Tuyền Nguyệt yên tâm không ít, cô nói: "Ca nhi, con đi đi! Đó là một hài tử tốt, ta cũng không muốn hắn có chuyện!"
Nghe đến ba chữ hài tử tốt khóe miệng Sở Cửu Ca và Cửu thúc khẽ giật, có lẽ cũng chỉ có cô cho rằng Dung Vương là một hài tử tốt thuần lương, rõ ràng hắn là một gia hỏa phúc hắc đến không thể phúc hắc hơn nữa.
Sở Cửu Ca đối với Xích Hoàng nói: "Được! Không thành vấn đề."
Sở Cửu Ca thật sự đáp ứng rồi, hơn nữa rất nhanh nhảy đến bên người Dung Uyên.
Sở Cửu Ca huơ huơ tay nói: "Các vị, đừng có toàn bộ tập trung tại đây, không khí không thông thoáng, tránh ra một chút."
"Tiểu nha đầu, ngươi dám như vậy nói chuyện với lão phu!"
"Ngươi to gan!"
Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Đừng phí lời nhiều như vậy, làm phiền ta chữa trị cho Dung Vương, các ngươi có chết một trăm lần cũng không đủ."
Khi ánh mắt của Sở Cửu Ca rơi trên người bọn họ, họ khẽ ngơ ra, không dám nói thêm lời nào.
Một đạo ngân quang lóe qua, Sở Cửu Ca phong lại các đại huyệt đạo trên người Dung Uyên.
Những ngự y này nhìn thấy ngân châm nói: "Đáng chết, Sở Cửu Ca, ngươi không biết chữa bệnh thì đừng làm bậy. Dung Vương điện hạ bây giờ chịu không nổi bất cứ tổn thương nào."
"Cửu thúc!" Sở Cửu Ca thật sự chê mấy lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776474/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.