Tần gia chủ trải qua một phen đấu tranh dữ dội, cuối cùng quyết định đem ba viên Lôi Đình Đạn giao cho vị thái giám trước mặt này.
Hắn trầm giọng nói: "Tần gia ta sau này phải nhờ Bệ hạ chiếu cố chiếu cố rồi."
"Điều đó là đương nhiên, là đương nhiên rồi."
Tần gia chủ xoa đầu có chút đau nói: "Nhưng mà nếu như Sở gia náo sự nói xấu Tần gia ta thì sao?"
Từ khi Sở Cửu Ca thắng lợi tại đại hội chiêu thân, nhận được sự ưu ái của Dung Vương, Tần gia họ quả thật không có một việc gì là thuận lợi cả.
Tần gia không phải một mực bị đệ nhất thần trộm trộm đi không ít đồ vật sao? Đến lúc đó Tần gia chủ đổ hết mọi chuyện lên đầu tên đệ nhất thần trộm là được. Không phải Tần gia ngươi không muốn giao ra Lôi Đình Đạn đó, mà là đệ nhất thần trộm đó quá giảo hoạt ngươi cũng không có cách nào. Sở gia nếu như muốn có được Lôi Đình Đạn, vậy thì để họ tự mình đi tìm đệ nhất thần trộm đó! "
Vừa nghe đến đệ nhất thần trộm đó, Tần gia chủ liền tức đến muốn hộc máu.
Nhưng mà oan ức này đổ cho đệ nhất thần trộm, ngược lại có thể khiến cho Sở gia câm miệng.
" Công công quả nhiên thông minh, đa tạ chỉ điểm! "Tần gia chủ cười nói.
Sở Cửu Ca ẩn nấp trong một nơi ẩn khuất nghe lén bọn họ nói chuyện, khóe miệng cô nở một nụ cười tà mị, muốn cô chịu nỗi oan ức này sao!
Rất xin lỗi, cô lại không thích chịu oan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-y-phi/776457/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.