“Lời này của phụ hoàng là có ý gì? Chẳng lẽ những người Long tộc này còn muốn cướp đi cơ nghiệp mà chúng ta đã vất vả tạo dựng nên sao? Bọn họ dựa vào cái gì chứ?”
Lão hoàng đế chưa bao giờ cảm thấy nụ cười của mình lại chua xót và bất lực đến thế: “Dựa vào cái gì? Chỉ dựa vào người ta là Long tộc. Các ngươi có biết Long tộc thực sự có ý nghĩa gì không?”
Long tộc không ở trên đại lục đế quốc mà ở Long vực xa xôi, đó là một thế giới thần bí gần như khép kín, dù có mạnh mẽ như Ma tộc thì cũng không có tư cách ngồi chung bàn với họ. Còn đại lục đế quốc, ha ha, cũng chỉ là bia đỡ đạn của bọn họ mà thôi.
Chỉ cần bọn họ muốn thì có thể nói hủy là hủy, đó là lí do vì sao mà Thương Úc lại càn rỡ đến vậy.
Sự điên cuồng ngang ngược của hắn ta khiến đại lục Tứ Phương bị hủy diệt, nếu giờ đại lục đế quốc không có Mặc tộc kiên cường chống đỡ thì… Ha ha, giờ làm gì còn địa vị của Long gia bọn họ?
Nói đến đây, có lẽ chỉ là ông ta không muốn thừa nhận sự thật trước mắt thôi. Ai mà không biết mấy năm nay Mặc tộc đóng vai trò gì ở đại lục đế quốc?
Tổ tông bọn họ đã quên, chẳng lẽ tổ tông của những gia tộc khác cũng quên mất sao?
Trước kia không biết thì thôi đi, giờ đã biết rồi liền cảm thấy thân phận bây giờ châm chọc ra sao, khiến ông ta tự phải xâu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125713/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.