Đợi tất cả mọi người từ đôi tay khớp xương rõ ràng đó nhìn lên, một gương mặt cực kỳ xa lạ với đám thiếu niên liền đập vào mắt.
Người tới mặc một bộ trường bào có tộc huy của Mặc tộc, đôi mắt hoa đào hẹp dài tinh tế đang cong cong nhìn Thương Úc.
Giọng nói tà mị trầm thấp theo gió truyền vào tai mọi người một cách rõ ràng: “Sao? Thương ma đầu bắt nạt Mặc tộc ta không có người hả?”
Mặc Ngân và Mặc Uyên cùng kinh ngạc, “Tiểu cữu cữu, sao ngài lại tới đây?”
Nam nhân anh tuấn bất phàm nở một nụ cười tươi rói rạng rỡ với bọn họ, “Không chỉ có tiểu cữu cữu, tất cả cữu cữu ruột của mấy đứa đều tới. Ban nãy không biết là tên ngu nào nói mấy người cữu cữu bọn ta chỉ là vật trang trí, bây giờ tiểu gia ta liền chứng minh rõ ràng với hắn ta, cuối cùng mấy người cữu cữu bọn ta có phải vật trang trí hay không!”
Lúc này đám người Mặc Ngân mới chú ý tới tình hình bên kia hồ vì sự gia nhập của các cữu cữu mà lập tức dùng phương thức áp bức mà ép mười sáu vị trưởng lão tiên tục bại lui.
“Cữu cữu, không cần bận tâm thể diện của mười sáu kẻ kia mà để lại người sống.”
Một câu thờ ơ của Mặc Ngân khiến trong mắt nam nhân anh tuấn lập tức nảy sinh hứng thú dạt dào, rõ ràng vô cùng thích thú.
“Được rồi, giải quyết thế nào, trong lòng đám cữu cữu của con biết rõ. Ngược lại là con, có thể yên tâm sự an toàn của hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125708/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.