Là nữ? Lại còn có quan hệ với bọn họ?
Ánh mắt Mặc Hàn Y chợt lóe, nhìn về phía Lăng Tễ Phong: “Ngươi có quan hệ gì với bọn họ?”
Lăng Tễ Phong vừa định nói không có quan hệ gì, nhưng không biết là thế nào, nghĩ tới một phương diện khác, tròng mắt xoay chuyển, lại nói theo kiểu như phải cũng như không: “Chuyện này thì có liên quan gì đến ngươi?”
Giọng điệu của Lăng Tễ Phong có phần không tốt, Mặc Hàn Y cũng không giận, “ờ” một tiếng tỏ vẻ không quan trọng, sau đó phủi phủi tay như muốn rời đi. Ngọc Ngân hết nhìn trái lại nhìn phải, ra sức dùng vai huých Lăng Tễ Phong, còn dùng ánh mắt gây áp lực cho đối phương.
Lăng Tễ Phong rất muốn làm như không thấy gì cả, không hề muốn cúi đầu cầu cứu với nha đầu này, nhưng mà…
Theo tình hình hiện tại, nếu bọn họ muốn tiến vào hòn đảo nhỏ này, hiển nhiên là buộc phải cầu cứu nữ nhân trước mắt rồi!
Dưới sự thúc đẩy của Ngọc Ngân, Lăng Tễ Phong mới không tình nguyện mà đưa tay ra, ngăn Mặc Hàn Y lại: “Ngươi đợi đã, ta có chuyện muốn nói với ngươi.”
Mặc Hàn Y dừng bước, nhướng mày như cười lại như không: “Ồ? Hiếm khi Lăng thiếu gia lại nhàn rỗi đến vậy, tiểu nữ tử nguyện rửa tai lắng nghe. Xin mời nói.”
Lăng Tễ Phong sờ sờ mũi đầy vẻ lúng túng, nghĩ đến khi nãy còn tỏ thái độ kiêu ngạo với người ta, thoáng chốc đã lại mở miệng cầu xin. Chuyển biến này thật đúng là nhanh. Tuy đây không phải ý muốn của cá nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125655/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.