“Ý ngươi là gì?”
“Ý gì thì ngươi rất rõ ràng mà, Mạnh Linh. Trùng hợp một lần là trùng hợp, trùng hợp hai lần thì ngươi nghĩ đây vẫn là sự trùng hợp sao? Ha ha, đừng nghĩ người khác ngu xuẩn như vậy chứ.”
Ngươi biết ta là Linh Diên thì đã sao? Những người biết thì đều nghĩ nàng đã chết, người không biết thì cũng chỉ nhắm đến thực lực của nàng thôi, như vậy thì ta cứ tiếp tục là Phượng Nguyên thì có gì ảnh hưởng đến ta đâu? Ngược lại là ngươi… lần này đến đây sợ không đơn giản là chỉ muốn lấy được đơn thuốc giải đúng không?”
Mạnh Linh không ngờ tiểu nha đầu Linh Diên này lại có thể nhìn thấu tất cả như vậy, nhất thời không thể nói nên lời. Nàng ta thấy nàng từ khóe đến đuôi mắt đều lộ ra sự tự giễu.
“Tại sao lại phải phô trương như thế? Tại sao lại để nàng ta phát hiện ra ngươi? Tại sao lại làm ta khó xử chứ? Linh Diên, ta vốn không có ý hại ngươi, nhưng do ngươi ép ta thì đừng trách ta có lỗi với ngươi!”
Hơi thở của Mạnh Linh đột ngột biến đổi, Linh Diên mới vừa ngước mắt lên đã đụng phải đôi mắt hung ác nham hiểm như kền kền của nàng ta.
Nàng đột nhiên cảm thấy căng thẳng, theo bản năng lui về phía sau: “Ngươi… ngươi muốn làm gì?”
Gương mặt bình thản của Mạnh Linh trở nên u ám: “Ba mươi cao thủ tử cấp, hơn hai mươi con dâm thú tuy đã hủy được Bất Dạ thành nhưng không hủy được ngươi. Linh Diên, ta thực sự rất hiếu kỳ, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125635/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.