“Diên Nhi, nàng có thể tha thứ cho ta không?”
Sau sự trầm mặc là giọng nói khàn khàn vang lên, Linh Diên từ từ ngẩng đầu, nhìn thấy nỗi buồn nhàn nhạt trong mắt hắn, tim nàng như thắt lại, nhưng lòng kiêu ngạo không cho phép nàng tha thứ cho hắn dễ dàng như vậy được.
Nàng lập tức kiêu ngạo hất cằm: “Xem biểu hiện của ngươi đã!”
Không ngờ mới chỉ một câu như vậy đã như mang đến hy vọng sống cho người nào đó vậy, hắn lập tức lo lắng nhìn nàng: “Thật… thật sao?”
Vẻ mặt Linh Diên cứng ngắc, tức giận trừng hắn một cái: “Thật hay giả cái gì, ngươi nhìn thử xem thân thể của ngươi đã bị ngươi hành hạ thành cái dạng gì đi, nội thương của ngươi bị tổn thương nghiêm trọng bao nhiêu lần rồi. Lần nào cũng chưa hoàn toàn hồi phục thì vết thương mới đã đến, lâu dài rồi tạo thành trạng thái hỗn loạn như bây giờ. Ngươi có biết chuyện này nghiêm trọng thế nào không?”
Vệ Giới lập tức cúi đầu như một đứa nhỏ làm sai chuyện gì đó: “Cái này… cái này không phải vì không có thời gian nghỉ sao?”
Không có thời gian? Ý của hắn là gì? Chẳng lẽ là tang thi biến động hết lớp này đến lớp khác sao?
Suy nghĩ một chút thì Linh Diên hiểu ra, cũng đúng, mấy năm này nàng và tỷ tỷ cũng không ngừng ngày đêm tu luyện, huống chi là Vệ Giới?
Những gì hắn đạt được hôm nay càng chứng tỏ mấy năm qua cũng chẳng dễ dàng gì, chẳng những phải tu luyện mà còn phải bảo vệ quê hương, cũng khó trách từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125632/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.