Nhoáng một cái đã mấy ngày trôi qua, trời cũng dần chuyển lạnh.
Sáng sớm hôm nay, Hoa Nghiêu nhận được mật thư từ Long đế quốc, vốn tưởng chỉ là tin báo thông thường mà thôi, nhưng hắn lại không ngờ được nội dung trong thư lại khiến thân thể cao lớn của hắn cứng đờ.
Cảnh tượng này vừa khéo bị hai tỷ muội vừa vào phòng ăn nhìn thấy.
Linh Diên và Công Tử Diễn trao đổi ánh mắt với nhau, nhưng hai người đều không nói gì.
Mãi đến khi Hoa Nghiêu hồi phục tinh thần lại nhìn về phía hai tỷ muội, bọn họ mới tò mò nghiêng đầu nhìn hắn.
“Nghĩa phụ, sao vậy? Sắc mặt của ngài không tốt lắm, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
Ánh mắt Hoa Nghiêu dần chăm chú vào Linh Diên: “Nha đầu, độc tang thi, con có thể giải không?”
Tuy trước kia nha đầu này vẫn không nói gì, nhưng hắn biết mấy ngày này nó đã bắt về mấy con tang thi, điều này đủ chứng minh tâm tư nghiên cứu của nàng vẫn còn tồn tại.
Linh Diên xoa cằm: “Trên thế giới này không có độc nào là không giải được cả, chẳng qua là quá trình hơi phức tạp mà thôi. Cũng giống như độc Hắc Ngột Lân của con vậy, ai có thể nghĩ được là cách giải nó lại là chết đi rồi hồi sinh chứ?”
Trái tim của Hoa Nghiêu như được nhặt lên: “Nói vậy thì độc tang thi ở giai đoạn này con có thể giải hay không?”
Linh Diên chưa chắc chắn, chỉ ậm ừ gật đầu: “Con tương đối quen thuộc với loại độc này rồi. Từ mấy năm trước khi thi độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125597/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.