Người khác không tra được, không có nghĩa là Vệ Giới cũng không tra được.
Khi hắn dẹp đường hồi phủ, chuẩn bị phái người đi điều tra Linh Diên thì nhìn thấy một nữ tử phía đối diện đi tới, lông mày thoáng cái nhíu lại.
“Thiếp thân bái kiến vương gia.”
Người tới mày như liễu, trong mắt chứa làn thu thủy, mũi cao môi hồng, búi tóc đen cao ngất như mây, một thân váy trắng càng khiến nàng ta phiêu dật như tiên.
Hạ Vân Hà có đẹp không?
Đẹp, cho dù là người soi mói như Vệ Giới cũng không tìm ra được chút khuyết điểm nào.
Nhưng vậy thì sao?
Không thích chính là không thích, huống chi nữ nhân này còn là Vệ Du Sâm cứng rắn nhét tới.
Hôm nay Vệ Du Sâm đã sớm hóa thành bột phấn, người hắn ta lưu lại cũng đã đến lúc xử lý.
Trong ba năm qua, không phải không có người muốn nhét nữ nhân cho hắn, tuy nhiên đều bị hắn dùng đủ mọi lý do đuổi đi. Cuối cùng thật sự là quá cần cù nhét nên ép hắn buộc phải ra lệnh, nếu ai còn nhét nữ nhân cho hắn nữa, hắn sẽ giết cả nhà kẻ đó. Đến thế thì cuối cùng chuyện này cũng ngừng lại. Nhưng như vậy không có nghĩa là chấm dứt, người bên ngoài không nhét vào được, nhưng người bên trong dù sao cũng nên sủng hạnh đúng không?
Người cũng đã bị hắn lấy rồi, Phượng vương phi cũng đã đi rồi, hắn đường đường là nhiếp chính vương cũng không thể làm hòa thượng cả đời đúng không?
Lý ma ma đến Phượng vương phủ cũng không phải tới chơi, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125591/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.