Đến hôm nay, cách Trung thu đã qua hết mười ngày rồi.
Nội viện hoàng cung nước Tư U đã từng trang nghiêm vô cùng, xa hoa khí thế, mà nay lại đổ nát thê lương, thây phơi khắp lối.
Hay cho một cảnh tượng hiu quạnh, thê lương. Dù là tới hôm nay, tang thi cũng chưa hề bị diệt hết, luôn có người bị nhiễm bệnh, luôn có người bị cắn xé nhai nuốt.
Cả kinh thành gần như đã trở thành một tòa thành chết, khắp nơi đều sót lại dấu vết đáng sợ của việc thiêu hủy thi thể.
Cả kinh thành đều chìm trong mùi xác thối nồng nặc.
Trong vòng mười ngày này, tuy Vệ Ly và Vệ Giới không ra khỏi lãnh cung, nhưng vẫn bày mưu tính kế, động tĩnh các nơi, họ đều nắm rõ trong lòng.
Còn có Dung thân vương, nhị hoàng tử ở bên ngoài điều binh khiển tướng, tang thi đều bị nhốt cả lại trong kinh thành. Đây chính là điều may mắn của may mắn.
Đương nhiên, có được thành quả như vậy, trừ tổ chức các nước rút đao tương trợ ra, phía sau hoàng thất cũng đã điều đi không ít viện trợ từ bên ngoài.
Trong cảnh sống còn như thế, cách xử lý của các nước vẫn xem như hợp tình hợp lý, không giậu đổ bìm leo, thật không dễ dàng gì.
Sau khi thấy thảm cảnh ở kinh đô Tư U, bọn họ lại càng thấy may mắn mình đã không lén lút đâm một đao sau lưng vào lúc này mà đã chọn cùng kề vai sát cánh với Tư U.
Tình thế của Tư U cũng vì có sự gia nhập của bọn họ nên mới dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125572/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.