“Mùi thơm.” Vệ Giới đứng ở cửa ra vào, nhẹ nhàng nhổ ra hai chữ này.
Lúc đầu Vệ Ly cũng không hiểu lắm nhưng khi thời gian dần trôi qua, hắn ta dần ngửi thấy một làn hương thơm dễ ngửi, sau khi hương thơm này chảy vào cánh mũi lại mang lại cho thân thể cảm giác dễ chịu khoan khoái.
Sau đó chỉ trong nháy mắt, hắn ta ngạc nhiên trừng to mắt, nhìn Vệ Giới, trong giọng nói không giấu được kích động: “Cái này, mùi thơm này là…?”
“Chờ một lát nữa là ngươi sẽ biết, xem tình hình trước mắt đã, không biết mùi thơm này có tác dụng với họ hay không.”
Sau khi Vệ Giới ra hiệu, trong thoáng chốc, bốn phía rơi vào yên tĩnh, chưa đến chốc lát, những tanh tưởi trong miệng tang thi dần bị mùi thơm này cắn nuốt.
Mà theo làn hương thơm ngày càng dày, hai con tang thi vốn đang kêu gào ở bên cạnh lại như có kỳ tích dần yên tĩnh hẳn, thậm chí còn từ từ nhắm mắt lại.
Một màn này khiến tất cả mọi người phấn khởi, nhưng họ không dám nói câu nào, lập tức dùng ánh mắt mong chờ rơi lên người Thượng Quan Tình Hi.
Thời gian từng phút trôi qua, người trông coi càng ngày càng nhiều, chẳng biết từ lúc nào, Lưu Anh và Như Yến cũng gia nhập vào.
Mà khi mọi người đắm chìm vào mùi thơm này, chẳng những thân thể mệt mỏi được phục hồi như cũ mà ngay cả sức mạnh đã kiệt quệ cũng dần dần khôi phục.
Điều khiến mọi người hưng phấn đó là nó còn có lợi cho Thượng Quan Tình Hi.
Vốn trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125567/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.