Sau khi bệnh độc khuếch tán được hai canh giờ, lão giả mới cùng Vệ Giới tìm được Linh Diên trong một góc hẻo lánh của lãnh cung.
Lúc đó Linh Diên đã hôn mê bất tỉnh, trên cánh tay còn có vết cắn rõ ràng.
“Sư phụ, nàng thế nào rồi?”
Vệ Giới mềm nhũn cả người tựa trên đệm cỏ, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của lão giả áo đen trước mắt, trên mặt hắn không thể che giấu được sự khẩn trương và bất an.
Ai cũng không ngờ đến, sau lần biến cố này, Linh Diên là người duy nhất được mọi người kỳ vọng nhất lại là người đầu tiên bị cắn.
Hơn nữa, điều khiến bọn họ suy sụp hơn chính là, giờ đã cách lúc xảy ra sự việc hai canh giờ rồi.
Mà theo quan sát thì, sau khi bị cắn trong vòng một canh giờ cơ thể người bị nhiễm đã có biến đổi.
Nhưng khiến bọn họ khó hiểu là, trên người Linh Diên không hề có biến hóa gì, cứ như, cứ như chỉ đang ngủ say bình thường thôi.
Sư phụ của Vệ Giới, vực chủ tiền nhiệm của Minh vực, người được giang hồ xưng là quỷ tài Tử Hạc chân nhân mặc một chiếc áo bào màu đen đơn giản ngồi ngay ngắn trước giường Linh Diên, trên gương mặt già nua nhưng vẫn hông hào khỏe mạnh đầy nặng nề.
“Cơ thể của đứa nhỏ này, rất là kỳ quái. Trong cơ thể nàng có một loại độc, nhưng độc này còn bá đạo hơn cả thi độc nữa! Giờ nàng đang chìm vào giấc ngủ là do độc trong cơ thể đang ăn dần ăn mòn thi độc như tằm ăn rỗi, đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125564/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.