Phải rồi, dù vẻ ngoài có đẹp đến đâu đi chăng nữa thì cũng chỉ là một lớp da mà thôi.
Vệ Giới cũng đã không quan tâm, nàng còn quan tâm những thứ này làm gì?
Vì khuôn mặt này, vóc dáng này, từ nhỏ đến lớn nàng gần như là lớn lên trong sự khinh thường và chế giễu của người khác.
Mỗi khi thấy người khác châu đầu ghé tai thì thầm bàn tán, nàng đều sẽ cho rằng họ đang nói nàng, đang cười nhạo nàng. Vì thế, lâu dần đã khiến nàng vô cùng ghét những nơi đông người, càng không quen chủ động giao lưu với người khác.
Trừ những người thân cận nhất ra, từ trước đến nay nàng chưa từng kết giao với bằng hữu mới. Nhiều năm như vậy rồi, người thật sự có thể bước vào tâm khảm nàng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Nàng vẫn luôn cho rằng bốn nô tỳ xinh đẹp mà Hoa Mậu chọn lựa kỹ lưỡng đó là để khiêu khích nàng, để mỗi lần nàng nhìn thấy, áp lực trong lòng lại lớn hơn một chút. Nhưng sự thật thì, đúng là các ca ca muốn khiêu khích nàng, chỉ có điều không phải muốn làm tăng thêm áp lực cho nàng, mà là để nàng tự tin hơn một chút, phấn chấn lên một chút.
Độc trên người nàng rõ ràng là có thể giải, là bản thân nàng không muốn giải. Nếu đã là bản thân nàng không muốn giải, dựa vào đâu mà tự mình oán thán hối hận, trách trời trách người chứ?
Nàng không nên sống một cách phức tạp như vậy, mệt mỏi như vậy. Nàng nên tích cực hướng về phía trước, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125547/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.