Làm thế nào để lặng yên không tiếng động có liên quan tới bố trí của nàng ta bây giờ. Nếu như nước Tư U còn có năng nhân dị sĩ gì, không cần phải mạo hiểm cả quốc gia bị thâu tóm, chỉ cần đẩy cẩu hoàng đế này xuống là được.
Nói thì dễ mà làm thì khó, nhất là hiện tại Vệ Du Sâm xem như một vị hoàng đế tốt, nếu vứt đi máu tanh trong tay hắn ta, nước Tư U dưới sự thống trị của hắn ta đã vững vàng phát triển.
Đáng tiếc, nàng ta không phải một người lòng dạ Bồ Tát. Hắn ta cho rằng như vậy là có thể che giấu tội lớn ngập trời mà hắn ta từng phạm phải sao?
Nằm mơ đi!
Cho dù nàng ta phải gánh vác nguy cơ vương triều sụp đổ, nàng ta cũng phải nghĩa vô phản cố (làm việc nghĩa không được chùn bước) mà làm tiếp, tuyệt đối không lùi bước.
***
Vệ Ly vừa mới chuyến lang thang vạn mét vào buổi tối, đang trên đường trở về, đột nhiên nghe thấy một tiếng chim hót kỳ lạ. Bước chân của hắn ta dừng lại, mấy tên đồng bọn bên cạnh chợt ôm vai hắn ta.
“Có chuyện gì vậy? Đi thôi, mấy tên kia còn một lát nữa mới bò ra được, chúng ta đi nhóm lửa trước, bây giờ ngươi chính là người đứng hạng đầu, phải uống thêm vài chén.”
Vệ Ly “bộp” một phát hất cái móng heo xấu xí đen thui kia ra.
“Tránh ra, tiểu gia ta chính là người đứng hạng đầu, muốn chơi các ngươi tự chơi đi, gia gia ta qua bên kia suỵt suỵt!”
“Xì! Cái cơ thể được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125513/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.