Hoàng đế, chung quy vẫn là hoàng đế.
Dù cho hiện tại bị vây ở trong Bất Dạ thành nho nhỏ này nhưng chỉ cần ông ta còn thở, người của ông ta không được thò chân ra ngoài, cũng có thể không chế tất cả, nhất là bộ phận nền tảng lập quốc của nước Mị.
Lúc vừa xuống núi, ông ta đã hiểu rõ được, thứ nữ nho nhỏ không được để ý đến của phủ Khang thân vương đã cứu bọn họ lần này, lập được công lao lớn.
Mà tên Ly Hồng Đào ngu xuẩn này thế mà đẩy người kế tục tốt như vậy ra ngoài, thậm chí còn đưa qua tay ông ta nữa, làm ông ta hối hận đứt ruột vì đã hạ cái thánh chỉ kia.
Trải qua mấy ngày rồi, ông đã không ngừng nghĩ cách để hủy bỏ thánh chỉ kia, hay là để những người khác của phủ Khang thân vương gả đi thay, chỉ vì để lôi kéo được thiếu nữ duy nhất có thể chế tạo thuốc giải của thây ma.
Nhưng bây giờ Ly Hồng Đào đang làm cái gì?
Người ta ba lần bốn lượt chọc giận nàng?
Còn tiếp tục như vậy, còn chỗ nào cần ông ta ra tay chứ?
Chỉ sợ Ly Diên đã tự mình đi trước một bước, đoạn tuyệt hết tất cả quan hệ với bên này.
Hôm nay nàng có thể nói ra chuyện cắt đứt quan hệ cha con, ngày mai, một khi cho nàng cơ hội, nàng sẽ liều lĩnh một đao chặt hai đoạn với phủ Khang thân vương.
Đến lúc ấy, đừng nói lôi kéo được, chỉ sợ tương lai nước Mị sẽ có có cừu hận với nàng. Đây không phải là hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125447/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.