Đúng vậy, người này không phải ai khác, chính là Ly Diên.
Ly Diên đang định đi, đột nhiên bên hông có thêm một đôi tay. Lúc nàng kinh ngạc nhìn qua, đối phương lại bước lên trước nàng một bước, mục tiêu chính là hộ vệ áo trắng.
Cũng không biết hắn nói gì, tóm lại thị vệ áo trắng cũng nhường đường cho hắn: “Hai vị đều trả lời chính xác. Hiện tại, mời thông qua hành lang này, tiến vào hội trường.”
Ly Diên nhìn sang Vệ Giới: “Ngươi được đấy, nhanh vậy đã có đáp án rồi hả?”
Vệ Giới nhướng mày nhìn nàng: “Đây không phải chuyện hợp tình hợp lý ư? Ngược lại là ngươi, có chút nằm ngoài dự liệu của bổn vương.”
Ly Diên theo bản năng bĩu môi: “Dám xem thường bổn cô nương? Hừ!”
Nhìn bóng lưng của nàng, khóe mắt Vệ Giới thoáng cái đông lại một đạo tinh quang. Nha đầu này, quả thực đáng để hắn dùng trái tim đánh giá cẩn thận.
Mắt thấy Ly Diên và Vệ Giới muốn đi vào, Thanh Thần mặt mày còn ngơ ngác, hoàn toàn là biểu cảm không hiểu. Câu hỏi này thoạt nhìn không có gì, nhưng sau khi nghiên cứu kỹ vẫn có rất nhiều khúc mắc bên trong.
Thanh Thần từ trước đến nay đi theo Vệ Giới chưa từng mang đầu óc nóng nảy: “Vương gia, ngài không thể mặc kệ bọn thuộc hạ được, câu hỏi này…”
Nhưng không đợi hắn nói xong, thị vệ áo trắng đã không thay đổi đứng dậy: “Không được châu đầu ghé tai. Trả lời được thì mau vào, không trả lời được cũng xin đừng nóng nảy, trước lúc mặt trời xuống núi vào trong cũng được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125401/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.