Ly Diên nhìn đám người phong trần mệt mỏi và buồn bã, nói nhỏ: “Ta biết trong lòng mọi người không được dễ chịu, nhưng chúng ta cũng không có thời gian để đau lòng, càng không có thời gian tưởng nhớ họ. Nhưng các ngươi yên tâm, không phải là chúng ta quên đi công lao của họ, mà là chúng ta sẽ dùng cách của mình để trả thù cho họ. Các ngươi thấy đấy, sự kiện lần này chắc chắn không phải ngẫu nhiên mà có người cố tình làm. Chỉ mới đi đường đã khó khăn như thế, những gì chúng ta phải đối mặt tiếp theo sẽ càng nặng nề hơn. Ta mong mọi người sẽ chuẩn bị tốt tinh thần, trong khoảng thời gian này nghiêm cấm tất cả các hành vi cá nhân, mọi thứ phải lấy đại cục làm trọng, hiểu chứ?"
Hơn hai mươi vị hán tử thận trọng gật đầu. Ly Diên thở dài, đưa một lượng lớn thuốc trị thương cho Lâm Nghiệp và Viên Triết.
"Ta thấy mọi người đều bị thương rồi, các ngươi giữ lại mấy thuốc này, chữa trị cẩn thận. Nếu có phiền phức gì, tuỳ thời cứ đến tìm ta."
"Tạ ơn nhị tiểu thư."
Ly Diên thật sự mệt muốn chết. Sau khi gật đầu với mọi người liền trở về phòng.
Tắm rửa thay quần áo xong, cả người nàng như con tôm lớn ngã lên giường, thoải mái nheo mắt lại.
“A, thực là đứng không bằng ngồi, ngồi không bằng nằm. Mấy hôm nay thật sự muốn phá huỷ bộ xương của mình mà."
Nàng khẽ lăn qua lăn lại, vừa định nhắm mắt nghỉ ngơi thì trong não “vù” một tiếng, kích thích nàng bỗng nhiên mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125371/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.