"Ngươi..."
Ánh mắt Vệ Du Sâm trầm xuống, nhìn vẻ mặt không thay đổi nhưng thực chất lại lộ ra lạnh lùng của Vệ Giới, đột nhiên dịu giọng: "Trẫm biết ngươi không hài lòng về hôn sự này, nhưng ngươi cũng phải nghĩ cho lập trường của trẫm. Thanh danh của ngươi còn đó, việc hôn nhân này định cho nhà nào cũng chưa chắc được như ý. Bây giờ trẫm chỉ mới đăng cơ vài năm, căn cơ còn chưa ổn, cần bọn họ..."
"Hoàng thượng, thần đệ không có ý bất mãn, vì vậy ngươi không cần phải nói những lời này." Bây giờ Vệ Giới không có kiên nhẫn nghe Vệ Du Sâm nói tiếp, mở miệng ngắt lời hắn ta.
"Ngươi đã không bất mãn thì tại sao?" Câu hỏi của Vệ Du Sâm khiến Vệ Giới phì cười một tiếng: "Thần đệ không có gì không hài lòng với chuyện kết thân, nhưng nhất định phải vội vàng giao hảo như vậy hả? Chỉ sợ đó không phải điều hoàng thượng muốn nhìn thấy nhỉ? Nếu làm thế nào cũng không đúng, vậy sao nhất định phải làm chứ?"
Vứt lại những lời này, Vệ Giới đứng dậy, lạnh lùng nhìn Vệ Du Sâm: "Thật xin lỗi, thần đệ còn có việc, xin cáo lui trước!"
Vệ Du Sâm vì những lời này của hắn mà nghẹn cả buổi không nói được câu nào. Không ngờ nói hồi lâu như thế, hắn ta ngược lại trở thành kẻ ác? Sao hắn không nghĩ thử xem, sự hiện hữu của hắn cuối cùng có ý nghĩa thế nào với người khác?
"Ngươi cho rằng trẫm thích cuộc sống tính kế tới tính kế lui như vậy hả?" Vệ Du Sâm đập bàn một cái, xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-than-cham-quy-y-doc-vuong-phi/1125312/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.