Chương trước
Chương sau
Nếu như nói Hàn Băng trì đã làm hắn ngạc nhiên, thì việc nhìn thấy cấu trúc bên trong của Phượng Trì sơn trang khiến hắn cảm thấy lạ lẫm. Rõ ràng viện có vẻ độc lập, sau khi trận pháp khởi động nó đã trở thành nơi khác. Đột nhiên đến mê cung này, nếu như không phải hắn bám sát thì chỉ sợ với công lực lúc này sẽ khó có thể rời khỏi.
Phượng Trì sơn trang, thế lực đặc biệt tọa lạc trên núi và dưới nước, quả nhiên có bản lĩnh tồn tại hậu thế.
Dáng người ở xa nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn không rõ là nam hay nữ, nhưng thân thủ cực kỳ nhanh nhẹn, thỉnh thoảng dựa vào dây leo xung quanh vọt lên, giống như một con khỉ đi xuyên rừng gai.
Ước chừng sau nửa canh giờ, hắn thấy nàng trực tiếp nhảy xuống khỏi vách núi cheo leo. Hành động này hiển nhiên khiến trong lòng hắn run lên. Thế nhưng chờ hắn chạy tới thì phát hiện bóng dáng nhỏ nhắn đã vọt tới vách đá nhô ra phía đối diện, nơi đó lại có một sơn động.
Quả nhiên, bóng đen nhanh chóng biến mất trên vách núi. Vệ Giới mím môi, quan sát bốn phía thả người nhảy xuống vững vàng.
Vừa mới đứng vững đã ngửi thấy mùi lưu huỳnh nhàn nhạt, hắn khẽ nhíu mày, liếc nhìn lối đi sâu hun hút, không kìm được lòng hiếu kỳ, nhấc chân bước vào.
Thông đạo này không tính là ngắn, càng đi vào bên trong càng cảm thấy oi bức khó chịu, mùi lưu huỳnh trong không khí càng lúc càng nồng nặc, gần như ngay lập tức, hắn biết có lẽ là một suối nước nóng.
Hàn Băng trì, suối nước nóng. Không ngờ Phượng Trì sơn trang nho nhỏ này lại có một nơi tuyệt vời như vậy.

Đột nhiên, trong bóng tối có một âm thanh bạo phát xé rách không trung. Vệ Giới né sang một bên, tránh thoát được tên đánh lén. Ngay sau đó, một bóng đen nhào đến hắn, móng vuốt sắc bén, cả người đỏ rực, nhắm thẳng vào cổ họng của hắn. Vệ Giới nhướng mày híp mắt, dưới mắt đột nhiên lóe sáng, hỏa hồ? Nơi này thế mà còn có linh vật như hỏa hồ?
Một giây sau, hắn nhìn ánh mắt đề phòng của hỏa hồ, có lẽ là cảm giác được ánh mắt của hắn không có ý tốt, hỏa hồ không vui thét lên. Nhưng tiếng kêu này, rơi vào tai Vệ Giới lại giống như muỗi kêu.
Ngay sau đó, hắn chạy về phía nó nhanh như chớp, hỏa hồ nhạy cảm tránh né, nhốn nháo lên xuống, thỉnh thoảng tru lên tỏ vẻ bất mãn. Mặc dù nó rất nhanh, thế nhưng hắn càng nhanh hơn, tư thế đều là sát chiêu, rõ ràng là rất hứng thú với nó. Hỏa hồ lần đầu cảm giác được nguy hiểm, không hề nghĩ ngợi đã chuồn mất.
Địa hình trong sơn động cực kỳ phức tạp với nhiều ngọn núi khác nhau làm chỗ dựa, cho nên hỏa hồ nhanh chóng biến mất không còn tăm tích.
Vệ Giới hơi tiếc nuối, mắt nhìn phương hướng nó biến mất, đang muốn đi về phía trước. Đột nhiên theo tầm mắt của hắn thình lình xuất hiện vô số con dơi màu đen, mắt chúng loé lên màu xanh, vỗ cánh bay đến chỗ hắn.
Vệ Giới lập tức hiểu ra, đối phương hiển nhiên đã phát hiện ra hắn. Nếu như hắn kiên trì tiến lên phía trước nhất định sẽ đụng độ với lũ dơi này. Có thể thấy những con dơi này là dơi hút máu được huấn luyện chuyên nghiệp, độc tính rất mạnh. Với thực lực hiện tại hiển nhiên hiển nhiên không thể chống lại, bất bất đắc dĩ nhìn cửa động gần trong gang tấc, Vệ Giới xoay người rời đi.
Lại không biết khi hắn quay người, một bóng đen từ trong bóng tối bước ra, nhìn về phía hắn đang rời đi, cau mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.