Vũ Uy hầu phu nhân đứng bên cạnh thêm mắm thêm muối:
- Hầu gia,con bé Bạch Đan Đan vốn chỉ là đồ phế nhân, vô dụng, Hầu gia ngài có lòng tốt mới nhận nuôi nó! Kết quả nó lại lấy oán báo ân, đối xử thế này với Nhu Kỳ của chúng ta! Con nha đầu chết tiệt ấy thật là ác độc mà!
Bạch Nhu Kỳ cũng không quên phối hợp bằng cách gào khóc thảm thiết.
Nghe tiếng khóc sụt sùi của Bạch Nhu Kỳ, lửa giận trong lòng Bạch Lưu Cảnh càng lên tới đỉnh điểm.
- Người đâu, đi lôi Bạch Đan Đan tới đây cho ta! Ta cần thay mặt người anh trai sớm mất tích của ta để dạy dỗ con nhỏ này biết phép tắc, biết luân thường đạo lý!
Bọn thuộc hạ nhận lệnh, nhanh chóng đi đến biệt viện...
Mục đích đã đạt, Hầu gia phu nhân tự tay rót tách trà đưa cho Hầu gia...
- Hầu gia! Ngài bớt giận! Ngài đối với nó đã đủ nhân nghĩa lắm rồi, nhưng ai kêu nó cứ tự không biết học điều hay lẽ phải cơ? Thần thiếp cũng biết là Hầu gia sẽ rất khó khi trừng phạt tam cô nương, khó tránh lại bị người ngoài bàn tán ngài ngược đãi con của anh trai! Thế nên dù Nhu Kỳ bị đánh đến mức này thì thần thiếp vẫn kêu con phải nhẫn nhịn không thể phiền đến Hầu gia...
Hầu phu nhân nói vậy rồi nước mắt lăn dài...
Đúng tiêu chuẩn hết lòng vì đại cục,nhẫn nhục chịu thiệt thòi....
Cái chiêu lùi một bước tiến trăm bước này... rất là có hiệu quả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tam-tieu-thu/3257085/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.