Cơ thể hai người dù chưa chạm sát vào nhau, nhưng Bạch Đan Đan vẫn cảm nhận được từ người hắn toát lên một loại khí chất đầy bá đạo, với tính chiếm hữu mãnh liệt.
Nàng hoàn toàn không có sức phản kháng,đối diện với một một người mà thực lực tuyệt đối chiếm ưu thế thì dùng bất kì thủ đoạn nào cũng là vô ích...
Nam nhân cúi đầu xuống,áp sát tai nàng,cười khẽ:
- Bạch tam tiểu thư, nàng chạy đi đâu? Việc giữa chúng ta hình như... còn chưa nói xong mà?
Hơi thở ấm nóng phả bên tai,nhiệt độ khuôn mặt nàng cũng theo đó mà tăng dần lên...
Trái tim nàng như nỡ nhịp...
Cái cảm giác vừa nguy hiểm vừa bất lực khiến nàng có một cảm giác quen thuộc đến kì lạ....
Bất giác, trong đầu nàng vụt qua những mẩu kí ức của kiếp trước...
....
Rất nhiều năm về trước tại Tây Linh hoang mạc, trong một thượng cổ di chỉ, nàng và Mộ Nhược Cảnh lần đầu gặp mặt,vì tranh giành một viên cửu phẩm ma thú nội đan mà đánh nhau...
Khi đó nàng là một tuyệt thế thiên tài được" Hỏa lí cung " toàn lực bồi dưỡng, tự nhận bản thân không có đối thủ trong cùng một trang lứa... Thế nhưng khi đối diện với Mộ Nhược Cảnh, ngay đến 3 chiêu cũng không đỡ nổi.
Người đó cũng như thế này, ép nàng dựa vào bức tường, cũng cúi xuống thì thầm bên tai nàng như này...
- Một nụ hôn đổi lấy một viên cửu phẩm nội đan, không lỗ phải không?
Bạch Đan Đan căm phẫn chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tam-tieu-thu/3257078/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.