Bọn chúng sao biết được, Bạch Nhu Kỳ thảm hại như vậy là vì khi nãy khi tự mình đi đỡ ả, nàng đã dùng độc môn thủ pháp để khống chế kinh mạch của ả.
.... Khiến ả không những không thể dùng huyền lực để phòng ngự,đồng thời khi bị đau thì cơn đau sẽ phóng đại lên cả nghìn lần.
Thế nên kể cả chỉ chạm nhẹ một chút, Bạch Nhu Kỳ cũng sẽ cảm thấy như bị dao xẻ thịt, dóc xương huống hồ Tiểu Vy dùng ra tay tát vào mặt ả như vậy.
Rất nhanh,mặt Bạch Nhu Kỳ đã sưng vù lên, không còn nhìn thấy được biểu cảm gì trên khuôn mặt đó nữa,chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt vốn rất đẹp của ả, giờ đang lộ ra ánh nhìn đầy oán hận.
Ả chưa bao giờ gặp phải cảnh tượng tồi tệ như thế này,chưa bao giờ thấy nhục nhã tới vậy.
Bao năm qua, không biết đã bao lần ả ra lệnh cho người hầu ấn đầu Bạch Đan Đan xuống nền đất mà tát,vụt roi,trăm cách trêu trọc lăng nhục...
Ả thấy đó là điều mà Bạch Đan Đan đáng phải nhận.
Ai bắt Bạch Đan Đan là một phế nhân, lại còn độc chiếm ngôi vị quận chúa, còn bản thân ả là một thiên tài thì lại không được...
Vả lại, nghe nói trước khi Bạch Lưu Phong chết thì có để lại vô số báu vật tu luyện, nhưng xét hỏi ả bao lâu nay mà ả vẫn không chịu khai ra.
Bạch Đan Đan, con ả phế nhân đó nắm giữ những báu vật tu luyện đó cũng có tác dụng gì chứ? Chỉ có thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tam-tieu-thu/3257065/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.