Bạch Đan Đan trả lời:
- Tất nhiên là tôi biết rồi. Làm sao? Lẽ nào tôi không được mua chiếc lò luyện này sao?
Tôn trưởng quầy vội trả lời:
- Bạch tiểu thư, nếu tiểu thư cố ý muốn mua, bản tiệm tất nhiên sẽ bán ạ...
- Vậy là được rồi! Đây là 800 lượng bạc, nhanh tìm người mang đồ sang cho ta đi.
Bạch Đan Đan có chút cáu giận, chặn lời Tôn trưởng quầy.
Tôn trưởng quầy nhận lấy bạc, có chút bất ngờ, lại có chút xót xa.
Người ta đều nói Bạch Tam tiểu thư là một phế nhân, bây giờ xem ra không những là phế nhân mà còn là một kẻ phá gia chi tử nữa.
Lò luyện khí đắt như vậy mà Tam tiểu thư dám tùy tiện mua như vậy, cũng không nghĩ xem mua món đồ này về không dùng được, cũng chẳng có chút giá trị gì khác, vậy thì chẳng phải tốn tiền vô ích ư?
800 lượng bạc, dù cho thuốc liệu thương loại nhất phẩm thì cũng đã đủ tiền để mua cả một bình rồi.
Nhưng dù sao, người làm thương nhân như Tôn trưởng quầy cũng không coi gì hơn tiền cả... Thấy Bạch Đan Đan hào phóng vậy liền vội trả lời:
- Được được được.Bạch tiểu thư, người yên tâm, Ngàn trân các chúng tôi phục vụ chuyển đồ nhanh chóng, tiện lợi an toàn! Đảm bảo chiều nay sẽ chuyển được đồ đến phủ của tiểu thư ạ.
- Được!
Bạch Đan Đan gật đồng ý.
Mọi người xung quanh đổ dồn ánh nhìn về phía Bạch Đan Đan, đều gắn cho nàng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tam-tieu-thu/3257054/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.