Bái Nhược Tâm chỉ một lòng muốn đánh người trút giận mà không để ý tới, roi da của ả không vụt nổi lên người Đan Đan nhưng lại khiến khách của tiệm sợ hãi mà bỏ đi không ít.
Hộ vệ của Ngàn Trân các đến rất nhanh và ngăn ả lại.
- Hai vị tiểu thư, Ngàn Trân Các của chúng tôi không cho phép có người đánh nhau, gậy sự trong tiệm. Nếu 2 vị không phải đến để mua đồ thì xin mời hai vị rời khỏi đây!
Người đứng đầu Ngàn Trân các này nghe nói là quý nhân trong Hoàng cung, nên quy tắc ở đây không ai dám vi phạm.
Nghe hộ vệ nói vậy, Bạch Nhược Tâm dù không cam tâm nhưng vẫn buộc phải dừng lại.
- Tha cho ngươi lần này.Ngươi hãy cứ đợi đấy!
Nói rồi quay người sang nói với trưởng quầy rồi chỉ về phía Bạch Đan Đan:
- Tôn trưởng quầy, Ngàn Trân các của các ngươi không phải là nơi dành cho tầng lớp khách thượng lưu sao? Không phải khách hàng chủ yếu là người có thân phận trong xã hội ư? Cái người này một kẻ nghèo rớt mồng tơi, cơ bản là mua không nổi đồ trong tiệm này, chủ yếu là đến kiếm chuyện, các người còn không nhanh đuổi ả ra khỏi đây?
Tôn trưởng quầy cũng đã nhận ra đấy là Tứ tiểu thư của Vũ Uy hầu phủ.
Vũ Uy hầu phủ bây giờ dù danh tiếng đã không bằng thời Bạch Lưu Phong lắm quyền trước kia, nhưng dù sao cũng vẫn là một trong những thế gia vọng tộc lớn của Nam Việt quốc này. Tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tam-tieu-thu/3257050/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.