Ả ngồi bệt trên nền đất, mơ mơ hồ hồ mở mắt ra... Rất nhanh ả phát hiện mình đang không có mảnh vải nào che thân... Cơ thể lõa lồ ngồi trên con đường lớn đông đúc người qua kẻ lại... Lại còn bị một đám đông hiếu kì bao vây tứ phía, họ không ngớt cất tiếng diễu cợt và bình phẩm về cơ thể ả.
Bạch Nhược Tâm sợ hãi, cất tiếng kêu thất thanh rồi đưa tay định che đi những vị trí nhạy cảm... Nhưng tiếc thay, che trên thì hở dưới mà che dưới thì lại hở trên.
Ả xấu hổ muốn độn thổ, hét to:
- Các ngươi làm cái gì vậy? Biến thái! Các người cút đi. Tránh xa ta ra...cút ra...
Ả vừa hét vừa cố sức vượt qua hàng rào người mà lao ra phía ngoài....
Chạy đến chỗ ngã rẽ vào ngõ nhỏ còn súyt nữa vấp ngã.
Đằng sau, đám người hiếu kì vẫn không ngớt lời bình luận.
- Ê đừng chạy thế chứ. Ta vẫn chưa nhìn đã mà?...
- Trời ạ. Các ngươi khi nãy có nghe thấy ả nói gì không? Dám nói chúng ta biến thái? Rốt cuộc ai mới là kẻ biến thái chứ?
Thấy Bạch Nhược Tâm bỏ chạy rồi, chả còn gì náo nhiệt để xem nữa... Bạch Đan Đan đứng dậy, phủi phủi quần áo chuẩn bị về phủ.
Ngay khi bước chân vào gần tới cửa phủ, nàng bỗng dừng chân.
- Kì lạ! Tại sao ta cứ có cảm giác có người đang theo dõi ta chứ?
Nàng ngoái đầu nhìn ngó bốn phía xung quanh thì không phát hiện ra điều gì bất thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-tam-tieu-thu/3257042/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.