"Phốc!" Thiếu niên còn chưa mở miệng, liền trước hết phun ra một ngụm máu tươi, sợ rồi, "hắn" có bị doạ đến sao?
Một đám người đứng tại chỗ trong nháy mắt hoá đá, sợ rồi? Đây là người nào doạ người nào vậy? Ăn quả hắc(đen tối đó, lấy trong từ phúc hắc vô cùng quen thuộc nha) a, ngày hôm nay vị thiếu gia này xem như là đá vào tấm sắt, không chỉ có bị thương nặng, còn muốn bị người ta chém một bút.
"Ngươi... Ngươi..." Thiếu niên chỉ vào Quân Mộ Khuynh, ngây người nửa ngày vẫn cứ không nói ra được đến chữ thứ hai, cuối cùng trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
"Chà chà, như vậy liền hôn mê? Vậy coi như con ma thú này ta liền cố hết sức nhận lấy." Quân Mộ Khuynh bóng người trong nháy mắt lại trở về trước mặt ma thú, ma thú nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, không còn là dáng dấp hung thần ác sát, trái lại lấy lòng ngước nhìn nàng.
Đệt! Như vậy chính là đánh cướp a, cái gì gọi là cố hết sức nhận lấy? Cấp bảy Linh Thú a, nàng liền như thế "cố hết sức" nhận lấy, ngươi còn có thể nói lý chút sao?
"Tổn thương người của Lôi gia, đã nghĩ như thế rời đi sao?" Thanh âm phách lối từ phía sau truyền đến, ánh lửa bay vụt,thiếu nữ tương tự một thân hoả hồng xuất hiện ở trước mặt Quân Mộ Khuynh.
"Lôi gia?" Quân Mộ Khuynh nhất thời có chút hối hận rồi, có điều nàng hối hận chính là, không có giết hắn!
"Lôi gia, năm gia tộc lớn đệ tam Lôi gia! Ông trời, thiếu niên này xong." Cường giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/90851/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.