Nhìn thấy người của Mộ Dung thành đều chột dạ cúi đầu, Quân Mộ Khuynh hờ hững xoay người rời đi, khuyên nàng cũng đã khuyên rồi, người ta không nghe thì cũng không thể trách nàng.
Sống chết của Mộ Dung thành, không liên quan tới nàng, có lẽ là bọn họ có nguyên nhân gì đó mà không thể rời đi, nàng cũng không thể làm khó dễ cho bọn họ, mỗi người đều có tư duy của riêng mình, nếu người ta đã không muốn, nàng cũng không thể ép buộc được.
Mộ Dung Phượng Ngâm nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi, hắn rất muốn gọi Quân Mộ Khuynh lại, bất kể là nàng đưa điều kiện gì, mình cũng có thể đáp ứng, chỉ cần nàng có thể giải cứu Mộ Dung thành là được, có điều nàng lại không thần thú ở bên người, có thể có cách nào được chứ.
“Tiểu Khuynh, ngươi thực sự không muốn để ý tới sao? Đây là cả một tòa thành đó.” Mà sinh tử của tòa thành này, hiện giờ đều nắm ở trong tay nàng, chỉ cần nàng muốn, Mộ Dung thành cũng sẽ không bị phá hủy.
“Vậy thì sao?”
Huyết Yểm thoáng cái bị nghẹn không biết nói gì, sững sờ mấy giây, rồi ngửa đầu lên trời cười to, tính cách của nàng thật là cho người ta thích mà, không đúng, phải là quá làm cho thú thích, đây mới chính là khế ước giả của Huyết Yểm nó, chuyện không muốn làm, ai cũng không nể mặt.
Quân Mộ Khuynh vô cùng thẹn thùng, người này cười cái gì chứ?
“Người đã chết hết một nửa.” mùi máu nồng nặc xông vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099451/quyen-4-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.