“Chậm đã!” Nam tử thô lỗ bất mãn kêu lên.
Hàn Ngạo Thần dừng bước lại, không kiên nhẫn nhìn người phía sau, “Nếu như không muốn vào thành, thì có thể đi ra ngoài.” Nói xong, cũng không quay đầu lại liền kéo Quân Mộ Khuynh đi về phía trước, ném mọi người ở lại phía sau.
Đây là làm sao vậy?
Mọi người cùng thú nghi hoặc nhìn Hàn Ngạo Thần, cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy hắn như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
Sắc mặt nam tử cứng đờ, đè xuống cơn giận ở trong lòng, hừ nhẹ một tiếng, vẫn là cùng bọn họ đi tới, hắn thật muốn đem chỗ này giẫm thành đất bằng, xem bọn họ còn kiêu ngạo nữa không.
Thích Sênh cười cười, cũng không nói gì, chỉ là đáy mắt có một tia chế giễu, có thể tránh được ánh mắt nam tử kia, lại thoát không được những người khác, mặc dù chỉ là thoáng qua mà thôi, nhưng bọn họ vẫn nhìn thấy rất rõ ràng.
Không đếm xỉa đến ánh mắt của mọi người, Hàn Ngạo Thần kéo Quân Mộ Khuynh phi thân về chỗ cao nhất của Hỏa Dung thành.
Quân Mộ Khuynh đi ở bên cạnh hắn, nhìn vẻ mặt của hắn, cũng không có hỏi nhiều, nàng biết, hắn muốn nói, thì sẽ nói ra.
Hàn Ngạo Thần thấy mình trầm mặc lâu như vậy, tiểu Khuynh Khuynh cũng không có chút phản ứng nào, sờ sờ mũi, ai oán nhìn nàng, “Tiểu Khuynh Khuynh, ngươi không hiếu kỳ ta tìm ngươi tới nơi này là làm gì sao?” Mỗi lần hắn kéo tiểu Khuynh Khuynh đi, tiểu Khuynh Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099394/quyen-4-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.