Chương trước
Chương sau
“Ngươi sao có thể đi Nam Ngưng học viện?” Người này không phải triệu hoán sư sao?

“Ai nói, ta, không thể đi.” Mặc dù hắn không phải đấu kỹ sư, nhưng mà vẫn có thể đi chơi đùa một chút, ai biết chuyến đi này, chơi đùa ra chuyện này.

“Hắn là đi chơi .” Hàn Ngạo Thần lãnh đạm nói.

Chơi?

Người Hỏa Dung thành nhìn ba người tụ lại một chỗ ôn chuyện, dường như quên mất bản thân đang ở nơi nào, liền toát mồ hôi, bọn họ bây giờ là ở tử vong đảo a, không biết lúc nào, nguy hiểm sẽ xuất hiện, thiếu chủ ba người bọn họ vẫn còn có thời gian ôn chuyện!

Hoa Cốc đi tới bên người Hoa Thiên Nhiêu, ho nhẹ một tiếng, “Thiếu chủ, chúng ta có còn phải mau chóng lên đường hay không?” Nhìn bộ dạng hài lòng của thiếu chủ, một chút cũng không có bộ dáng buồn bã như vừa rồi.

“Hoa Cốc, đương nhiên là muốn.” Quân Mộ Khuynh khẽ cười, mặc dù không biết mấy ngày nay, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà hiện tại chuyện này, bọn họ cũng không thể mặc kệ, chuyện của bằng hữu, sao có thể làm ngơ mặc kệ chứ?

Hoa Cốc hơi sững sờ, kinh ngạc chỉ vào Quân Mộ Khuynh, “Ngươi thật sự là Quân cô nương a!” Ngữ khí nói chuyện này, cho dù dung mạo có thay đổi, thế nhưng cảm giác thì vẫn vậy, còn có bộ dạng khác thường vừa rồi của thiếu chủ nhà bọn hắn, hiện tại cũng không cần hoài nghi.

“Ngươi có thể gọi ta là Trần cô nương.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, dù sao nàng bây giờ là “Trần cô nương”, đã lựa chọn dùng thân phận Trần Mộc, đi tìm trung tâm tử vong đảo, hiện tại bại lộ thân phận, không phải là bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển sao.

“Vâng.” Hoa Cốc cung kính đáp, kiếp này, hắn ngoại trừ thiếu chủ, thì người hắn bội phục chính là Quân cô nương, chuyện ngũ đại gia tộc, bây giờ còn có người nào không biết, chuyện Quân Mộ Khuynh là Xích Quân, còn có người nào không biết, hắn là thật sự bội phục Quân cô nương.

Nữ nhi như vậy, vậy mà lại không thua kém nam tử, so với bất cứ nam tử nào ở Thương khung đại lục, càng thể hiện hết phong thái tài hoa, tài hoa chói mắt.

Thấy Hoa Cốc cung kính như thế, Quân Mộ Khuynh nhún vai một cái, nàng cũng không biết từ lúc nào bắt đầu, Hoa Cốc nhìn thấy nàng liền biến thành cái dạng này.

Vốn hai người vẫn đi ở phía sau Hỏa Dung thành đã đi tới phía trước, hơn nữa còn cười đùa với Hoa Thiên Nhiêu.

Một đường đi tới, Quân Mộ Khuynh mới biết, bộ dáng nhân yêu kia của Hoa Thiên Nhiêu, là cố ý giả vờ, hắn còn là triệu hoán sư thủy nguyên tố, đã khế ước với ma thú, chỉ là bọn họ hỏi ma thú của hắn rốt cuộc là cái gì, hắn chết sống cũng không chịu nói.

“Ngươi có bản đồ?” Quân Mộ Khuynh kinh ngạc nhìn Hoa Thiên Nhiêu, người này thậm chí còn có bản đồ của tử vong đảo, vậy chuyện cung điện…

Hoa Thiên Nhiêu vô tội nhìn Quân Mộ Khuynh, lấy bản đồ trong nạp giới ra, “Đây chỉ là một phần mà thôi, hơn nữa cái này là những người đó đưa cho ta, nói là chúng ta đi tới điểm đỏ trong bản đồ, là có thể tìm được hoa sinh mệnh.” Là bọn họ vẫn không cho hắn cơ hội để nói.

“Chỗ ta cũng có một phần.” Hàn Ngạo Thần lãnh đạm cũng từ trong nạp giới lấy ra một phần, đưa tới trước mặt hai người.

“Đây là?”

“Đây là ta ở trên đường nhặt được.” Hắn thản nhiên giải thích, trên mặt hết sức bình thường, phát ra ưu nhã cùng tự tin, mà người thường không thể có.

Người Hỏa Dung thành đều ngượng ngùng, bọn hắn có được bản đồ này, đều là nhận từ những người đó lúc còn ở Hỏa Dung thanh, thế nhưng “Thần công tử” trước mặt lại ở trên đường nhặt được, đãi ngộ này, khác biệt này, có phải là có chút quá lớn hay không?

“Đem bản đồ giao ra đây!” Mấy người còn chưa nói hết, liền chạy ra một người muốn cướp.

Ba người đều hoài nghi, người nọ không phải vẫn luôn đi theo bọn họ, chính là vì bản đồ trên tay bọn họ.

“Người Bắc quốc?” Gần đây người “bên kia” xuất hiện nhiều như vậy, Bắc quốc cũng xuất hiện, trên đại lục, chẳng lẽ sắp phát sinh chuyện lớn gì?

“Không sai, thức thời thì giao ra đây.” Nam tử Bắc quốc cười chế nhạo, hắn từ lúc mới đầu đã đi theo những người này, vẫn luôn cảm thấy bọn họ kỳ quái, hiện tại xem ra, bọn họ không chỉ là kỳ quái, hơn nữa còn có bản đồ đi trung tâm tử vong đảo.

Hoa Thiên Nhiêu tiếc hận lắc đầu, nhìn người trước mặt, “Kỳ thực ta cũng rất muốn đem bản đồ đưa cho ngươi, nhưng mà, chỉ vì có người không cho phép mà thôi.”

“Ai? Nói ra, ta hiện tại sẽ giết hắn!” Nam tử hung ác nói, người Hỏa Dung thành cũng chả có gì, không ngờ phần bản đồ này dễ dàng đạt được như vậy, quản hắn là người bên này, người bên kia, có thể có được hoa sinh mệnh, là chuyện mơ ước của tất cả mọi người.

Chỉ cần hắn chiếm được, còn sợ hắn là người bên này, người bên kia sao?

Hoa Thiên Nhiêu bất đắc dĩ chỉ chỉ người phía sau, nam tử mạnh xoay người, liền nhìn thấy nam tử vừa mới uy hiếp Hoa Thiên Nhiêu, không biết lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ, hơn nữa đối với nam tử Bắc quốc có hành vi cướp đoạt bản đồ rất là bất mãn. (đoạn này là nói tới người bên kia lúc nãy uy hiếp HTN nha)

“Ngươi…”

Nam tử vẫn không nói gì, liền cảm giác trong đầu một trận đau nhói, chậm rãi té trên mặt đất.

Tinh thần công kích!

Tinh thần công kích trắng trợn như thế, còn giết người Bắc quốc, người này không sợ hãi, người Bắc quốc sẽ tìm bọn hắn phiền toái?

Người nọ khinh thường hừ một tiếng, hờ hững xoay người rời đi, không biết tự lượng sức mình, Hỏa Dung thành cũng quá vô dụng, nếu không phải là bọn hắn bây giờ còn có mấy phần kiêng dè ngũ đại gia tộc, sao có thể lựa chọn người Hỏa Dung thành đến tìm kiếm hoa sinh mệnh.

Kiêu ngạo! Hết sức kiêu ngạo!

Sau khi nhìn thấy người này một lần nữa, trong lòng Quân Mộ Khuynh chỉ có một cảm giác này, nhưng mà hắn không có liếc mắt nhìn nàng với Hàn Ngạo Thần một cái, như thế làm cho nàng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất bộ dáng bọn họ bây giờ, sẽ không khiến người cho khác hoài nghi.

Cũng đúng, trừ hai người bọn họ có thể nhận ra đối phương, bây giờ còn có ai có thể nhận ra bọn họ, không phải ngay cả Hoa Thiên Nhiêu cũng không có nhận ra sao.

“Tiếp tục đi thôi.” Hàn Ngạo Thần nhìn bóng lưng người nọ rời đi, trong đôi mắt màu mực, thoáng qua một tia thần sắc phức tạp, làm cho người ta đoán không ra hắn hiện tại đang suy nghĩ chuyện gì.

Mấy người lại bắt đầu đi về phía trước, dọc theo con đường này, cũng không có người nào ngăn cản bọn họ, rất nhanh, bọn họ đã đi tới chỗ điểm đỏ, nhìn thấy người đông nghìn nghịt trước mặt, bọn họ mới kinh ngạc phát hiện, hóa ra người có bản đồ không chỉ có mấy người bọn họ.  

Người bên kia, dã tâm rất lớn, Hỏa Dung thành thì phải uy hiếp, nhưng người khác thì không cần a, sức hấp dẫn của hoa sinh mệnh đã rất lớn, ngay cả những chuyện như ăn hoa sinh mệnh, là có thể trở thành tôn thần, cũng là bọn hắn cố ý nói ra, chỉ vì muốn có nhiều người tìm được hoa sinh mệnh, càng dễ tìm được thứ bọn hắn muốn.

Nhìn thấy thân ảnh trắng tinh, còn có phong thái trích tiên kia, Quân Mộ Khuynh còn đang lo lắng, cũng yên tâm hơn, ít nhất đại ca không có việc gì, thật tốt.

Có thể thuận lợi đi tới chỗ này, quả thực là không dễ dàng gì, thấy hắn nhìn xung quanh, Quân Mộ Khuynh liền biết, đại ca nhất định là đang tìm nàng, chỉ có điều nàng bây giờ không thể đi gặp đại ca, người Bắc quốc không biết Quân Mộ Khuynh là ai, người “bên kia” cũng không biết, thế nhưng vẫn có rất nhiều người biết, nàng không muốn có thêm nhiều phiền toái không cần thiết.

Mọi người nhìn thạch động trước mặt, đều nghi hoặc, bọn họ không tin mình đi tìm hoa sinh mệnh, tràn đầy lòng tin sẽ tìm được hoa sinh mệnh, cứ như vậy không có, chỉ là thạch động trước mặt, trái lại hấp dẫn rất nhiều người.

“Như ta nói, hoa sinh mệnh nhất định ở trong này.” Âm thanh ồm ồm vang lên, cũng không có người nào đi vào.

“Những người đó đi vào cũng không có đi ra, ngươi muốn chịu chết, thì đi vào!”

Người nọ bị đẩy không nói gì, nếu như hắn dám đi vào, cần gì phải nói ra lời như vậy, thế nhưng không đi vào, ai cũng không biết bên trong có cái gì, nói không chừng hoa sinh mệnh đang ở bên trong, hơn nữa rất dễ dàng có thể có được.

“Dù sao sớm muộn gì cũng đi vào, không bằng chúng ta cũng vào xem.” Hàn Ngạo Thần chắp hai tay ở sau lưng, hắn lúc này u ám thất sắc, chỉ là ưu nhã cùng tôn quý bẩm sinh kia, bất kể như thế nào cũng che giấu không được.

Người Hỏa Dung thành dẫn đầu đi vào thạch động, rốt cuộc có người cũng nhịn không được nữa, ngay cả người Hỏa Dung thành cũng đã tiến vào, vậy bọn họ còn sợ cái gì, dù cho bên trong là đầm rồng hang hổ, cũng có người Mộ Dung thành cản ở phía trước, bọn họ còn lo lắng cái gì chứ.

Đôi khi, tham vọng có thể làm cho người ta lạc lối, biết rõ là bên trong vô cùng nguy hiểm, nhưng bọn họ vẫn bất chấp tính mạng đi vào, chỉ vì có thể đạt được thứ mình muốn.

Quân Mộ Khuynh lẳng lặng đi ở phía trước, sơn động ẩm ướt mờ tối vô cùng, nàng không thể dùng hỏa nguyên tố của mình, kim ô hỏa của nàng không giống với người khác, dùng một lát sẽ có người biết thân phận của nàng, nhưng mà may mắn là có Hàn Ngạo Thần ở đây, hắn có quang nguyên tố, có thể chiếu sáng.

“A! A!” Tiếng kêu thảm thiết ở phía trước vang lên, mọi người đều dừng bước lại, âm thanh này, hẳn là người mới vừa rồi đi vào, truyền đến, bọn họ nhất định đã xảy ra chuyện.

Nghĩ đến điểm này, bước chân mấy người càng nhanh hơn, nhưng cũng có không ít người ngừng bước lại, biểu tình có chút chần chừ, bọn hắn không biết bên trong có cái gì, nhưng bọn hắn càng muốn có được hoa sinh mệnh, nếu như không còn mạng, đạt được hoa sinh mệnh, thì cũng vô ích.

Trong lúc tiến thoái lưỡng nan, bọn hắn vẫn lựa chọn tiếp tục đi tới, đều đã đến đây, bọn hắn còn có lý do gì quay về, muốn tìm được hoa sinh mệnh, nhất định phải mạo hiểm.

Thấy người Hỏa Dung thành đi ở phía trước, người phía sau vừa lo lắng lại sốt ruột, bọn hắn sợ hãi hoa sinh mệnh sẽ bị người Hỏa Dung thành cướp mất, đến lúc đó bọn hắn lại bận rộn một hồi.

Trên đường đi, không ít người bắt đầu tính toán, đợi sau khi thấy hoa sinh mệnh, phải làm sao mới có thể có được trước, không bị Hỏa Dung thành cướp mất, cũng có thể tự mình đạt được.

Quay đầu liếc mắt nhìn người phía sau, Quân Mộ Khuynh hừ nhẹ một tiếng, hiện tại vẫn chưa ra khỏi thạch động này, bọn hắn đã suy nghĩ, làm thế nào mới có thể đạt được hoa sinh mệnh, có phải là coi bọn họ thành đá lót đường hay không, chỉ có điều, bọn hắn hình như tính nhầm rồi.

Một đường chật hẹp, cuối cùng cũng để cho bọn họ thấy được ánh sáng, tất cả mọi người mong mỏi nhìn thấy hoa sinh mệnh, ngay khi bọn họ đi ra thạch động mới phát hiện, ở đây cái gì cũng không có, chỉ có một đầm nước, đối diện đầm nước còn có một con đường.

“Oa! Thật nhiều khoáng thạch!” Nhìn kỳ trân dị bảo xung quanh đầm nước, mọi người bắt đầu cướp giật, chỉ sợ chính mình lấy chậm một chút, thì sẽ thiếu một chút.

“Các ngươi cẩn thận.” Quân Mộ Khuynh nhìn đầm nước trước mặt, những người này cũng chỉ thấy lợi ích trước mắt, cũng không biết trong đầm nước trược mặt có thứ gì, đã bắt đầu cướp giật khoáng thạch xung quanh.

Việc này cũng khó trách, khoáng thạch ở đây, đều là cực phẩm, tùy tiện một khối, là có thể đủ cho người ta cả đời, chỉ là, con người thì tham lam, bọn họ nhìn thấy nhiều thứ tốt như vậy, nào biết phải có chừng một, đã sớm rơi vào điên cuồng.

Hàn Ngạo Thần và Hoa Thiên Nhiêu đều gật đầu, bọn họ cũng không phải là không có cảm giác được ở đây kỳ quái, bây giờ còn chưa có xác định rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Nhìn thấy thân ảnh màu trắng kia, Quân Mộ Khuynh liền biết, đại ca cũng tiến vào, thấy tươi cười dịu dạng của hắn trước đây, đột nhiên biến mất, trong lòng vẫn có chút lo lắng, đại ca nhất định là đang lo lắng cho nàng, hắn thấy ở đây không có thân ảnh của nàng, lại càng lo lắng hơn.

“Quân Mộ Khuynh xú nha đầu kia cũng không biết đã đi địa phương nào!” Mộ Dung Phượng Minh đi tới bên cạnh Quân Mặc, tức giận nói, bọn họ đã tìm mấy ngày, một chút tin tức cũng không có, ngay cả sống chết gì cũng không biết, thật sự là không biết nàng đã đi địa phương nào.

Quân Mặc không trả lời, mắt không ngừng liếc mắ nhìn người chung quanh ở bên trong, nhìn hồi lâu, hắn vẫn không có phát hiện ra thân ảnh quen thuộc kia, trong lòng không khỏi có chút mất mát.

“Biết rồi, ca ca tốt thương yêu muội muội.” Mộ Dung Phượng Minh thở dài, mấy ngày trôi qua rồi, hắn chỉ cần nhìn thấy người, liền nhìn bốn phía xung quanh, nhìn thấy trong những người đó không có Quân Mộ Khuynh, rồi lại thất vọng, ca ca này cũng quá thương yêu muội muội.

Đây là quan điểm của Mộ Dung Phượng Minh đối với Quân Mặc, nói Quân Mặc đang tìm, kỳ thực chính hắn cũng có phải là không tìm đâu!

“Quân Quân, vẫn có rất nhiều người tìm ngươi.” Hoa Thiên Nhiêu khẽ cười, ái muội nhìn Quân Mộ Khuynh, sau đó lại nhìn Hàn Ngạo Thần bên cạnh một chút, xem ra hoa đào của hai người kia, đều không sai biệt lắm, bất kể là lúc nào, hoa đào bên người cũng sẽ đi theo.

Quân Mộ Khuynh đảo mắt, có người tìm nàng, việc này thật sự kỳ quái sao? Một chút cũng không kỳ quái đi?

“Chúng ta mau chóng rời khỏi chỗ này.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói một câu, thân thể đã hướng đi lên không trung.

Đầm nước này, không có cầu cũng không có đường nào có thể đi qua, đi lại trên không trung là biện pháp duy nhất, nhìn thấy những thứ này, nàng dường như cũng có vài phần hiểu rõ, vì sao chỉ có kỹ tôn sư mới dám tới nơi này, cho dù không phải kỹ tôn sư, đi tới nơi này, muốn vượt qua đầm nước này cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Quân Mộ Khuynh vừa mới bước ra một bước, trên mặt đất liền bắt đầu lắc lư, người vốn đang lấy khoáng thạch, không ít đều đã rơi xuống nước đầm, chỉ chốc lát liền nhìn thấy máu loãng từ dưới đáy đầm hiện lên.

Phát sinh loại chuyện này, người vốn đang lấy khoáng thạch, vội vàng dừng tay lại, kinh hoảng nhìn người rơi vào trong nước.

“Mọi người cẩn thận, dưới đầm nước này, nhất định có thứ gì đó!” Đột nhiên có một người sắc mặt tái nhợt nhắc nhở một tiếng, sau đó liền lảo đảo chạy hướng ra bên ngoài thạch động.

Hắn không cần hoa sinh mệnh, có những khoáng thạch này, cho dù là không có hoa sinh mệnh, hắn cũng có thể sống cả đời.

Người nọ chưa đi hai bước, phía dưới đầm nước, đột nhiên lao ra một vật thể không rõ, trực tiếp kéo người muốn chạy trốn kia, kéo vào đáy nước, khoáng thạch rơi xuống, người đã vào đầm nước, không lâu sau, giống như vừa rồi, một vũng máu tươi chậm rãi hiện ra.

Người lấy khoáng thạch, lập tức luống cuống, bọn họ vội vàng vứt bỏ khoáng thạch trong tay, cũng không dám có bất kỳ tâm tư nào với khoáng thạch xung quanh, bọn họ đâu dám có tâm tư gì nữa.

“Các ngươi nhìn, người của gia tộc Nam Cung và gia tộc Bắc Minh cũng tới.” Không biết là ai, nhìn thấy thạch động có động tĩnh, quay đầu nhìn lại, liền phát hiện Bắc Minh Băng bọn họ, còn có mấy nam tử cùng nữ tử xa lạ.

Gia tộc Nam Cung gia tộc Bắc Minh? Thương khung đại lục vẫn có không ít người biết chuyện Bắc quốc, huống chi tới đều là cao thủ, bọn họ không có khả năng không có nghe nói đến hai đại gia tộc Bắc quốc, Nam Cung Bắc Minh.

Bắc Minh Băng vừa đi vào, chỉ nhìn chung quanh một cái, đứng bên cạnh hắn còn có Bắc Minh Thủy Liên, đôi  mắt to đen bóng của Bắc Minh Thủy Liên nhìn xung quanh, không tìm được thân ảnh kia, nàng thất vọng thở dài.

“Mọi người đều là tới tìm hoa sinh mệnh, còn phân cái gì gia tộc Nam Cung gia tộc Bắc Minh, ngũ đại gia tộc đấu kỹ Lôi gia, không phải cũng tới sao?” Âm thanh chế nhạo vang lên, mọi người đều quay đầu, quả nhiên thấy người Lôi gia vội vàng đi tới, thần sắc dường như còn có chút kinh hoảng.

Người Lôi gia thật đúng là còn bốn người? Thế nhưng có thể đi tới nơi này, cũng đã không tệ.

Quân Mộ Khuynh dừng bước lại, xoay người nhìn những người ấy từng người một tới, sức hấp dẫn của hoa sinh mệnh quả thực rất lớn, những người này cũng không muốn sống, chính là vì tới nơi này.

“Xem ra Lôi gia quả nhiên là sa sút, người của tứ đại gia tộc khác cũng không tới, thì người Lôi gia tới, chẳng lẽ lần trước bị Quân Mộ Khuynh phá rối, bị thương nguyên khí?” Nhìn thấy người của Lôi gia đến, bọn họ cũng không quên chế nhạo, phải biết nơi này có bao nhiêu người, đã từng bị người Lôi gia chọc tức.

“Xuỵt, các ngươi nhỏ giọng một chút, nghe nói Quân Mộ Khuynh cũng tới tử vong đảo, các ngươi chẳng lẽ không sợ chết sao?” Âm thanh thật nhỏ vang lên, thành công khiến cho không ít người che miệng lại.

Ở đây có không ít người đã tận mắt thấy Quân Mộ Khuynh tỉ thí như thế nào ở ngũ đại gia tộc, làm ra thành tựu xuất sắc, thể hiện tài năng của mình, chứng kiến vi mạo màu đỏ bị nghiền nát kia, đôi mắt đỏ đậm, tóc đỏ, khí phách khoa trương như thế nào.

Bọn họ còn biết, Quân Mộ Khuynh cũng không có đi ra, ma thú liền ngoan ngoãn nghe hiệu lệnh của nàng, nàng để ma thú ở trong thành đợi mấy ngày, ma thú liền đợi, mấy ngày này, người Âm Nguyệt thành ngay cả nửa câu cũng không dám nhiều lời, bọn họ bây giờ ở đây nói xấu Quân Mộ Khuynh, nếu như bị nàng nghe được, vậy thì phiền phức lớn.

Bắc Minh Băng hiện tại càng hiếu kỳ hơn, Quân Mộ Khuynh rốt cuộc là ai, vì sao nhiều cao thủ trên đại lục như vậy, chỉ cần biết nàng đi tới tử vong đảo, sắc mặt liền trở nên trắng bệch, kia so với nhìn thấy Tu La, càng kinh khủng hơn.

Mấy lần gặp mặt, hắn cũng không cảm thấy Quân Mộ Khuynh có cái gì đáng sợ, chỉ là trận chiến ma thú ấy, khiến hắn đến bây giờ cũng không thể nào quên.

Hôm nay có cơ hội tốt như vậy, bọn họ không châm chọc, thì thật không có đạo lý .

“Câm miệng!” Âm thanh rống giận điên cuồng đột nhiên truyền đến, chấn động toàn bộ sơn động.

Cao thủ còn muốn cười chế nhạo người Lôi gia, đều ngậm miệng lại, lực lượng mạnh mẽ như vậy, Lôi gia đối với hoa sinh mệnh chỉ sợ cũng là tình thế bắt buộc, gia tộc Bắc Minh, gia tộc Nam Cung, Hỏa Dung thành, Lôi gia, tứ thất hắc mã ở đây, cuối cùng còn không biết là ai có thể có được hoa sinh mệnh.

Người Lôi gia xanh đen nhìn người trước mặt, Quân Mộ Khuynh, hiện tại danh tiếng của Quân Mộ Khuynh, cũng đã nổi hơn ngũ đại gia tộc đấu kỹ, những người này trước đây nhắc tới ngũ đại gia tộc bọn họ, cũng không có sợ hãi như thế, nhưng bây giờ chỉ cần nhắc tới tên của Quân Mộ Khuynh, thì sắc mặt đã trắng bệch, toàn thân run rẩy.

Quân Mộ Khuynh!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.