Chương trước
Chương sau
Trong hội trường tỉ thí, mọi người đều vui vẻ chúc mừng, năm nay Quân gia liền chiếm danh hiệu một hai, nói đến cuộc tỉ thí cuối cùng, mọi người lại thấy hưng phấn, Quân Mặc tuổi còn trẻ, đã là cấp bảy thượng tôn đấu kỹ sư, thiên phú biến thái, người người đều hâm mộ đỏ mắt.

Mặc dù là đỏ mắt, mọi người vẫn không ngừng lại việc nghị luận Quân Mặc vừa rồi, ngân kiếm triển khai trong nháy mắt kia, kinh hãi mọi người.

Trong lòng Quân Chấn đến bây giờ đều run rẩy, thiên phú này hơn hẳn hắn năm đó a, cứ tiếp tục như thế, tiểu tử này rất nhanh có thể đuổi theo hắn, còn xú nha đầu kia cũng đã là cấp mười hai đỉnh kỹ tôn sư, chỉ thiếu chút nữa, là có thể tấn chức, việc này chỉ sợ là thiên tài có một không hai đi.

Quân Lạc Phàm đứng ở bên cạnh Quân Mặc, phẫn nộ trừng hắn một cái, thượng tôn đấu kỹ sư, mấy năm trước, đẳng cấp của Quân Mặc còn không bằng hắn, hiện tại, vậy mà đã vượt lên trước, hắn chỉ là cấp một thượng tôn đấu kỹ sư, mà Quân Mặc đã là cấp bảy.

Mặc dù hắn đã dùng hết thủ đoạn của mình, cũng không thể thương tổn chút nào được Quân Mặc, trái lại bản thân hắn lại bị hắn đả thương.

Vết thương trên người đã khép lại, y phục cũng đã sớm thay đổi, nhưng phẫn nộ trong lòng hắn, vẫn cứ hừng hực cháy, vẫn luôn không bị dập tắt.

Đợi đến khi hết thảy đều lắng lại, ánh mắt mọi người, đều đặt ở trên người Quân Lạc Phàm, bọn họ nhìn xung quanh, lại không nhìn thấy Xích Quân, trong lòng đều nghi hoặc, Xích Quân đây là thế nào, đến bây giờ cũng chưa xuất hiện, chẳng lẽ chưa tỉ thí, cũng đã tự động chịu thua sao?

Quân Chấn cũng nghi hoặc hướng xa xa nhìn xung quanh, đáng tiếc, là không nhìn thấy thân ảnh màu đỏ xuất hiện, hôm nay là tỉ thí cuối cùng, ngay cả Gia Cát Dung Dung cũng sớm ngồi ở bên cạnh Quân Chấn, nàng muốn nhìn một chút xem, người kia, có phải là Khuynh nhi hay không.

“Chấn, ngươi đừng có gấp, nàng nhất định trở về.” Gia Cát Dung Dung mỉm cười trấn an trượng phu sốt ruột, kỳ thực trong lòng nàng làm sao không vội.

Mặc nhi thắng tỉ thí, bọn họ đương nhiên hài lòng, chỉ là bọn họ càng chờ mong Xích Quân đến.

So với nôn nóng của mọi người, Quân Mặc ngược lại đặc biệt bình tĩnh, hắn lẳng lặng ngồi ở vị trí của mình, mắt không ngừng nhìn bên cạnh, lúc này, hắn rất muốn Khuynh nhi cũng ở đây, nhưng lúc này, nàng đang bế quan, chưa ra.

Nhìn vẻ sốt ruột trên mặt Quân Chấn, Lôi Trầm đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội chế nhạo này, “Quân gia chủ cũng là đang đợi, nhìn xem thiên tài thứ hai của gia tộc các ngươi, thua bại thảm hại sao?” Tâm tình hắn lại tốt hơn, khiến Quân gia bị một lần xấu hổ trong lòng hắn càng thêm thoải mái, nếu như Xích Quân tới, bản thân cần phải cảm ơn hắn thật tốt.

Quân Chấn khẽ hừ một tiếng, không trả lời, trong không khí lại tràn ngập một trận hàn ý, làm cho người ta không khỏi rùng mình một cái.

“Thế nào, Lôi gia chủ thua không cam lòng sao? Người của Lôi gia, thế nhưng ngay cả vị trí thiên tài thứ năm ngũ đại gia tộc cũng không thể ngồi lên.” Âm thanh băng lãnh rét thấu xương từ đằng xa truyền đến, tất cả mọi người hơi sững sờ, trong nháy mắt trên mặt lại giương lên hưng phấn.

Bọn họ không có nghe lầm, thân ảnh này, loại cảm giác này, chính là Xích Quân công tử tới!

Thân ảnh đỏ rực từ trên không trung chậm rãi đi qua, vốn ngồi không ít người, đều rối rít đứng lên, kiễng đầu ngón chân, muốn liếc mắt nhìn Xích Quân, chỉ là vi mạo đỏ tươi kia che khuất tầm mắt mọi người, cũng đem dung mạo khuynh thành kia che ở trong đó.

Lúc này Quân Mộ Khuynh vừa xuất hiện, đừng nói những người khác, ngay cả người của ngũ đại gia tộc đều rối rít đứng lên, ngửa đầu nhìn không trung.

Xích Quân tới!

Xích Quân là ai a? Người kia không đem ngũ đại gia tộc, không đem bất luận kẻ nào để vào trong mắt, ngũ đại gia tộc đối với Xích Quân là vừa yêu vừa hận, yêu chính là vì hắn có thiên phú song nguyên tố, hận chính là hắn không đem bất luận kẻ nào để vào mắt, mọi người đều không có cách nào đoạt được hắn.

Phong Diễm nắm chặt hai tay, trên mặt lộ ra một nụ cười, hắn còn đang suy nghĩ, nếu như sau khi ngũ đại gia tộc tỉ thí xong, còn chưa có xuất hiện, vậy thì không thể không tự mình nói cảm ơn, nghĩ đến hành tung bất định của Quân Mộ Khuynh, huống hồ, hắn cũng không biết nàng có thể gặp mình hay không.

Hiện tại tốt rồi, nàng xuất quan, chờ sau khi tỉ thí xong, hắn sẽ tới cảm ơn nàng đã tặng thần khí cho mình.

Nhìn thân ảnh đỏ rực chậm rãi đi tới, trên mặt Hoa Thiên Nhiêu lộ ra một nụ cười, thì thào nói, “Nên tới hay là trở về, nhưng mà nếu đang bế quan, cần gì phải gấp đi ra như vậy chứ?” Cách làm này của Quân Mộ Khuynh, khiến Hoa Thiên Nhiêu có chút hoang mang.

Hoa Cốc cúi đầu tiến đến bên tai Hoa Thiên Nhiêu, “Thiếu chủ, ngươi có cái gì phân phó?” Một mình Thiếu chủ ở đây thì thào tự nói, nhưng mà cũng đúng, bọn họ đã rất lâu không nhìn thấy Xích Quân công tử, thiếu chủ vui vẻ cũng là chuyện đương nhiên.

“Không có việc gì.” Hoa Thiên Nhiêu nhẹ nhàng lắc đầu, lộ ra nụ cười càng thêm diễm lệ, khiến hết thảy nữ tử xung quanh, đều một trận hoảng hốt.

Mạc Tương Thủ nhìn không trung, thời điểm khi hắn nhìn thấy thân ảnh màu đỏ kia, còn tưởng rằng là đồ đệ bảo bối của hắn tới, thiếu chút nữa không có kêu đồ đệ bảo bối ra miệng, may mắn nghĩ tới âm thanh kia không thể nào ra, hắn mới dừng bước, nếu không cứ như vậy xông lên, sẽ rất mất mặt a.

Ánh mắt Long Thiên thâm thúy nhìn lại, “Hắn thế nào bây giờ lại đi ra?”

“Long Thiên đại nhân, ngươi đang nói cái gì ra, chẳng lẽ ngươi quen biết Xích Quân?” La Tắc tò mò hỏi, còn không có nghĩ tới Quân Mộ Khuynh lấy thân phận Xích Quân có một tầng quan hệ kia với Long Thiên.

Hạng Võ liếc La Tắc một cái, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói, “Tắc tử, ta hôm nay nói cho ngươi biết, Long Thiên đại nhân có hai đồ đệ, một là Quân Mộ Khuynh, mà một khác chính là Xích Quân.” Hai đồ đệ này trái lại có một điểm tương đồng, đều thích màu đỏ.

“Lão phu chỉ thu một đồ đệ.” Long Thiên bất mãn liếc mắt nhìn Hạng Võ, hắn không biết thì không nên nói lung tung.

Điểm tương đồng lớn như vậy, những người này cũng không nhận ra, nhưng mà nghĩ nghĩ lại chính mình, Long Thiên vẫn là một trận thở dài, đừng nói người khác không có nhận ra, ngay cả hắn lúc mới bắt đầu cũng không dám xác định, dù sao một là nam nhân, một là nữ nhân, ai sẽ nghĩ tới phương diện này.

“Thật là kỳ quái…” Quân Chiến Thiên lầm bầm nói, màu sắc con ngươi không ngừng luân chuyển giữa màu đen với màu xám, hắn nhắm mắt lại khẽ lắc đầu một cái, thời điểm mở mắt ra một lần nữa, con ngươi lại biến thành màu đen.

Bá Hiêu nghi ngờ nhìn Quân Chiến Thiên, “Ngươi làm sao vậy?”

“Tiêu tỷ tỷ, ta cảm giác nhìn thấy sư phụ, nhưng mà vừa nhìn, lại không giống.” Cái người gọi là Xích Quân kia quả thực là rất giống sư phụ.

Bá Hiêu hơi sững sốt, không có mở miệng, người kia vốn chính là chủ nhân, vào lúc này chủ nhân xuất quan, nàng liền an tâm hơn.

Mà Chi Chi bên cạnh vẫn gặm đùi gà, đảo cặp mắt, miễn cưỡng nói một câu, “Không giống.” Đó vốn chính là chủ nhân, nói cái gì giống hay không, những nhân loại này mắt thật đúng là có vấn đề, rõ ràng cùng là một người, còn không có nhận ra.

Khóe miệng Hàn Ngạo Thần hơi giơ lên, hiện tại vào lúc này, hắn trái lại càng có chút chờ mong, nếu như sau này thân phận của tiểu Khuynh Khuynh bị đưa ra ánh sáng, những người này sẽ có biểu tình gì.

Người lộ ra tươi cười, đâu chỉ một mình Hàn Ngạo Thần, sau khi Doãn Thí Sát nhìn thấy Xích Quân xuất hiện, cũng rất hưng phấn, hắn đã nói, nàng sao có thể không đến, hiện tại tới là tốt rồi, mấy ngày hôm trước nghe nói nàng đang bế quan, hắn còn đang suy nghĩ, “Huynh đệ” sẽ tới hay không.

Thân ảnh đỏ rực vừa xuất hiện, liền đưa tới kích động không nhỏ, người vốn còn đứng ở giữa lôi đài đều rối rít lui trở về, ngồi vào lại vị trí cũ, sùng bái nhìn thân ảnh màu đỏ chậm rãi đi tới kia.

Có thể đi lại trên không trung, đó chính là kỹ tôn sư a! Song nguyên tố kỹ tôn sư, thiên phú của Xích Quân đó là còn muốn khủng bố hơn Quân Mặc.

Có song nguyên tố, tiến bộ còn có thể nhanh như vậy, ba năm trước, hắn chỉ là cấp mười đại kỹ sư, ba năm ngắn ngủi, có thiên phú biến thái như thế.

Cặp mắt Quân Mặc nhìn chằm chằm Xích Quân, hắn cũng tưởng là Khuynh nhi tới, sau khi thấy là Xích Quân, ánh mắt kích động mới bình phục lại, hắn biết Khuynh nhi cũng là song nguyên tố đấu kỹ sư, một hỏa nguyên tố, một quang nguyên tố, nếu như Xích Quân chính là Khuynh nhi, đây không phải chính là tam nguyên tố sao?

Nghĩ tới đây, Quân Mặc cười tự giễu, xem ra là hắn suy nghĩ nhiều, song nguyên tố cũng đã là thiên hạ khó cầu, chớ nói chi là tam nguyên tố.

Quân Chấn cùng Gia Cát Dung Dung đi tuốt ở đàng trước, nhìn thân ảnh quen thuộc kia, bọn họ cơ hồ đều đã có thể xác định, chính là Khuynh nhi!

Quân Mộ Khuynh chậm rãi đi tới trên lôi đài đứng, hai tay chắp ở sau lưng, lập tức, nhiệt độ xung quanh chậm rãi giảm xuống, tất cả mọi người còn đang dại ra cùng hưng phấn không có cảm giác được chút biến hóa này.

Sau khi những người này nhìn thấy Xích Quân, trong lòng liền chỉ có một ý nghĩ, làm thế nào để Xích Quân nghe mệnh lệnh của mình, làm thế nào để Xích Quân giúp mình làm việc, coi như là đem hắn cúng bái, bọn họ cũng nguyện ý a, chỉ cần Xích Quân chịu giúp bọn họ, còn có cái gì không thể.

Song nguyên tố đấu kỹ sư, người duy nhất trên đại lục, ai không muốn lấy, ai không muốn có, có một thiên tài như thế, ngay cả ngũ đại gia tộc, cũng không cần để vào mắt, trực tiếp đi ngang ở trên đại lục cũng có thể.

Nghĩ tới đây, những ánh mắt của mọi người lại càng trở nên nồng nhiệt, bọn họ chỉ muốn lấy được Xích Quân, vì mình sử dụng.

Đối mặt với ánh mắt nóng bỏng xung quanh, Quân Mộ Khuynh nhíu mày, nàng biết mình xuất hiện, sẽ có loại tình huống này, nhưng thật sự đối mặt, nàng vẫn rất không quen, thậm chí có thể nói là chán ghét, đúng, nàng chán ghét những ánh mắt này, không muốn nhìn thấy ánh mắt của bọn họ.

Dưới cái nhìn chòng chọc của tất cả mọi người, rốt cuộc, âm thanh lạnh như băng lại lần nữa vang lên, “Các ngươi nhìn đủ chưa!”

Mọi người lập tức hoàn hồn, còn không quên rùng mình một cái, trong chớp mắt âm thanh vang lên, bọn họ chỉ cảm giác mình như là không mặc quần áo, đứng ở trong trời đông tuyết phủ vậy, ngày đông gió rét lạnh đến thấu xương.

Thân ảnh đỏ đậm kia, lại tản ra khí tức lạnh như băng, làm cho người ta không lạnh mà run, mọi người vội vàng thu hồi ánh mắt, không nhìn Xích Quân nữa.

Chuyện về Xích Quân, bọn họ vẫn là biết một chút, ngay cả ma thú hắn cũng không sợ hãi, nhìn thấy ma triều tới, trực tiếp xông lên, một đao một, ma thú giống như là rau cải trắng vậy, té trên mặt đất, từng viên ma hạch một bị đào lên.

Nghĩ tới đây, mọi người đều rùng mình một cái, sờ sờ thân thể mình, bọn họ cũng không muốn đầu của mình cũng là một đao một, bị Xích Quân cắt xuống.

“Xích Quân công tử…” Quân Chấn suy nghĩ một chút, vẫn là kêu một tiếng Xích Quân công tử, bọn họ mặc dù đã nhận ra, người khác không phải còn chưa có nhận ra, cũng không thể đem thân phận tiết lộ.

“Tỉ thí ngũ đại gia tộc đã hoàn thành, ta chỉ là tới thực hiện hứa hẹn lúc trước.” Quân Mộ Khuynh một chút mặt mũi cũng không cho trực tiếp cắt ngang lời Quân Chấn, nói ra mục đích tới nơi này, cách xa như vậy, nàng cũng có thể nhìn thấy trong đôi mắt nóng cháy của lão già kia, chắc hẳn đã đoán được thân phận của nàng.

Đều là vì một tiếng ‘chủ nhân’ của Hắc Dực, khiến thân phận của nàng bị lộ tẩy.

Quá mạnh mẽ, ngay cả Quân Chấn đại nhân dẫn đầu ngũ đại gia tộc, Xích Quân cũng không để vào mắt, nhưng mà nhìn bộ dáng Quân Chấn đại nhân, một chút cũng không có tức giận.

Hành động này của Quân Mộ Khuynh, lại khiến cho không ít người lộ ra ánh mắt sùng bái, đều nhìn lại phía lôi đài, đó là Xích Quân a, ngay cả ngũ đại gia tộc Xich Quân cũng không để vào mắt, trước đây chỉ là nghe nói, mà bây giờ xác thực rõ ràng đứng ở trước mặt bọn họ.

“Chúng ta đương nhiên biết Xích Quân công tử là tới thực hiện hứa hẹn ba năm trước, chỉ có điều Quân Lạc Phàm vừa mới tỷ thí xong một trận, cần chính là nghỉ ngơi…” Quân Chấn tìm mọi cách muốn để cho Quân Mộ Khuynh đi một chuyến đến Quân gia, chỉ là có người vẫn cứ không nhượng bộ hắn.

“Ta có thể đợi, cho các ngươi một canh giờ, tin người Quân gia sẽ có biện pháp, để Quân thiếu gia khôi phục tất cả.” Khóe miệng dưới vi mạo khẽ câu dẫn ra, muốn dùng lý do này để tiễn nàng, nằm mơ!

Lôi Trầm âm ngoan nhìn Xích Quân, lập tức nâng lên một nụ cười, mặc kệ người này trước đây cùng Lôi gia có bao nhiêu ân cừu, nhưng hiện tại, hắn không thể tùy tiện đắc tội, Xích Quân là thiên tài song nguyên tố, có bao nhiêu người muốn xu nịnh, hai chữ Xích Quân, cũng đã có thể làm cho không ít người vì hắn làm bất cứ chuyện gì.

“Xích Quân công tử, ngươi như vậy, thắng cũng không phải vẻ vang lắm sao?” Lôi Trầm cười nói, bộ dáng kia, giống như gia tộc bọn họ vẫn là xếp hạng vị trí thứ ba trong ngũ đại gia tộc vậy, không ai bì nổi.

Nhìn Lôi Trầm, hồi tưởng lại kết quả vừa rồi Quân Chấn tuyên bố, độ cong khóe miệng càng mở rộng hơn, “Ta thắng vẻ vang hay không, dù sao cũng không vẻ vang bằng người Lôi gia, đấu kỹ không bằng người ta, liền lấy thần khí ra tỉ thí, kết quả chẳng qua chỉ là thánh thần khí, khiến Lôi gia mất vị trí thứ ba ngũ đại gia tộc, đứng hạng chót, cũng có tính không thua vẻ vang hay không?”

Bị Xích Quân nói như thế, không ít người bắt đầu rung động bả vai, có mấy người còn cười ra tiếng, dù sao có Xích Quân ở đây, Lôi Trầm muốn làm gì với bọn họ, cũng không có bất kỳ biện pháp nào.

Sắc mặt Lôi Trầm đỏ lên, nhưng vẫn lộ ra một nụ cười, bọn họ hiện tại cứ việc cười đi, đợi lát nữa mọi người liền cười không nổi, hắn sẽ khiến mọi người nhìn thấy, rốt cuộc Lôi gia là đứng cuối ngũ đại gia tộc, hay là đứng đầu ngũ đại gia tộc!

“Khụ khụ!” Quân Chấn nhẹ ho khan vài tiếng, nghẹn cười, không ai dám ở trước mặt Lôi Trầm nói chuyện này, cũng chỉ có một mình Xích Quân hắn dám nói, một chút cũng không có sợ hãi, càng không có quan tâm.

Phong Nghiêu nghiêng đầu sang bên cạnh, bả vai bắt đầu run rẩy, lại không có cười ra tiếng.

Ninh Hạc nhìn nhìn Lôi Trầm, lưng thẳng tắp, Ninh gia bọn hắn bây giờ đã là vị trí thứ ba ngũ đại gia tộc, còn sợ người Lôi gia hay sao.

Bạch Phi Vân híp mắt, nhìn chằm chằm Quân Mộ Khuynh, ánh mắt lộ ra một tia tinh quang.

Đối mặt với sắc mặt của Lôi Trầm, Quân Mộ Khuynh dường như là không có liếc mắt một cái, tiếp tục nói, “Cũng đúng, người Lôi gia luôn luôn đem chuyện không vẻ vang nhìn thành vẻ vang, dù sao các ngươi hãm hại người khác, cũng không phải chuyện một lần hai lần, cho nên gặp được việc này, cũng thấy nhưng không thể trách, ngươi nói đúng không? Lôi gia chủ?” Nàng cố ý hỏi Lôi Trầm, trong lòng đã sớm vui vẻ.

Âm thanh lạnh như băng kia, giống như kim châm vậy, thật sâu chui vào trong lòng Lôi Trầm, nhưng lúc này Lôi Trầm ngoại trừ lựa chọn trầm mặc, vẫn là trầm mặc, hắn nói thêm nửa câu nữa, câu nói kế tiếp của Xích Quân sẽ là cái dạng gì, rất khó tưởng tượng.

Cái rắm! Lôi Tu liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh phía xa xa, đầy ngập lửa giận lại không dám phát tác, Xích Quân là cao thủ song nguyên tố, nghĩ coi hắn là thành tổ tông cung người đâu chỉ ngàn vạn, nếu bọn họ động thủ, ở đây không ít người, đều sẽ trực tiếp đem bọn họ ăn sống nuốt tươi, nói chuyện cũng sẽ càng thêm khó nghe.

Vì an toàn của mình, cũng vì không đáng để khiến cho nhiều người tức giận, toàn bộ người Lôi gia thực sự là giận mà không dám nói gì, ngồi ở tại chỗ.

“Xích Quân công tử là tới cười nhạo Lôi gia chúng ta, hay là đến thực hiện lời hứa ba năm trước đây?” Lôi Trầm âm lãnh nhìn Quân Mộ Khuynh, hận không thể ở trên người nàng chọc hai cái lỗ.

“Đương nhiên là tỉ thí, nhưng ta nghĩ Lôi gia chủ vừa rồi cũng nghe được, Quân gia thiếu gia từng là thiên tài đệ nhất ngũ đại gia tộc, Quân Lạc Phàm công tử còn chưa có chuẩn bị cho tốt, ngươi vừa rồi cũng đã nói, ta hiện tại cùng hắn tỉ thí, thắng cũng không vẻ vang.” Nàng cố ý đem ngữ khí “Từng” làm sâu hơn, trên mặt dưới vi mạo, đã hiện đầy tươi cười, trong đôi mắt đỏ đậm lại lộ ra băng hàn.

Lôi gia, hiện tại mới là bước đầu tiên mà thôi, nàng sẽ từ từ, toàn bộ Lôi gia trả giá lớn!

Không được! Không chịu nổi!

Mọi người nín một bụng ý cười, lại không dám bật cười.

Tất cả mọi người run rẩy bả vai, bọn họ hoài nghi mình lại nghẹn nữa, thì sẽ bị nghẹn tới bệnh, thế nhưng không nghẹn không được a, Lôi gia đã mất hết mặt mũi, nếu như bọn họ lại cười nữa, khó tránh khỏi Lôi gia hận sang bọn hắn.

Xích Quân vừa nói lên một câu như vậy, không chỉ châm chọc Quân Lạc Phàm, đã từng là đệ nhất thiên tài, còn dùng lời của Lôi Trầm đi tắc hắn, lời nói tức chết người không đền mạng như thế, lại làm cho không người nào có thể phản bác lại.

Những người khác nghĩ như vậy, nhưng vẫn có người không sợ Lôi gia, mấy người La Tắc trực tiếp cười nghiêng ngả, thiếu chút nữa không đếm xỉa đến hình tượng ngã trên mặt đất, bọn họ rốt cuộc nhìn thấy cái gì gọi là hắc người chết bồi thường mạng, Xích Quân nói chuyện, có thể so sánh với Quân Mộ Khuynh a, đây tuyệt đối là không phân cao thấp.

Ngay cả người lạnh lùng như Hàn Ngạo Thần nhìn thấy một màn này, khẽ lắc đầu, khóe miệng câu dẫn ra một nụ cười sủng nịnh.

Toàn trường một mảnh tức cười, không phải ngã xuống đất không dậy nổi, chính là bả vai co quắp, cuối cùng là cả người đều co quắp, trực tiếp tê liệt trên ghế ngồi che miệng lại.

Sắc mặt Lôi Trầm cứng đờ, gương mặt già nua, đều nhanh có thể vặn ra nước, mà lại không thể phát tác, nhìn khắp nơi đều là một mảnh âm thanh chế nhạo, ý nghĩ chiêu mộ Xích Quân đến Lôi gia trong lòng hắn triệt để vỡ nát, hiện tại hắn chỉ nghĩ nhanh đem Xích Quân giết chết, để trong lòng hắn thoải mái một chút.

Quân Lạc Phàm ngồi ở bên cạnh Quân Mặc, đôi mắt đã sắp ăn hiếp người, hắn quả thực đã khôi phục, hơn nữa cảm giác còn tốt hơn hồi nãy, nhưng nghe thấy gia chủ nói như vậy, hắn cũng không muốn sớm như vậy liền đánh nhau với Xích Quân.

Hắn thật sự hối hận ba năm trước đây không có trực tiếp đánh bại Xích Quân, mà lại có ước định ba năm với hắn, hắn đã bại bởi Quân Mặc, nếu như lại bại bởi Xích Quân, cho dù hắn vẫn là thiên tài thứ hai của Quân gia, nhưng hào quang đã bị người đoạt đi, bây giờ còn phải bị người ta chế nhạo một lần, vậy địa vị của hắn ở Quân gia, chính là xuống dốc không phanh!

Cho dù Quân Lạc Phàm hối hận cũng vô dụng, ba năm trước hắn tự nhận là có thể thắng Quân Mộ Khuynh, lại không biết khi đó cũng đã thua, Xích Quân có linh thú cùng thần thú, hắn làm sao có thể là đối thủ chứ? Mặc dù đẳng cấp không cao bằng hắn, cũng không có người nào quy định, tỉ thí không thể gọi ma thú của mình ra.

“Quân gia chủ, ngươi xem một chút, lại tán gẫu nữa, Lôi gia chủ sẽ bị thiêu cháy, ngươi còn không ‘mời’ Quân Lạc Phàm đi ra sao?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, mục đích của nàng đã đạt được.

Quân Mộ Khuynh vừa mới dứt lời, ánh mắt mọi người, liền nhìn về phía Quân Chấn, bên trong đôi mắt còn có ý cười không thể tan đi.

Lôi gia chủ sẽ bị thiêu cháy, mọi người dùng dư quang khóe mắt liếc nhìn Lôi Trầm, đều gật đầu.

Quả thực là rất giống!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.