Mọi người hơi sững sờ, đều đưa mắt chuyển đến trên người Chi Chi, giọng điệu cuồng vọng như thế, so với Quân Mộ Khuynh nàng còn muốn kiêu ngạo hơn a!
“Nhìn cái gì vậy, ta chỉ cho chủ nhân nhà ta nhìn!” Chi Chi hai tay chống nạnh, hai má đỏ rực, cứ như vậy nhìn sang, chính là một tiểu manh hóa.
Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Chi Chi, nàng rốt cuộc hiểu rõ vì sao Hàn Ngạo Thần nói dị linh thú sẽ không dễ dàng khuất phục người, so với ma thú bình thường còn cao ngạo hơn, đây là một ví dụ, bộ dáng Chi Chi kiêu ngạo như vậy, là nàng chưa từng thấy qua.
Ngay cả Bá Hiêu lúc mới đầu, cũng không có như vậy a, mặc dù nàng chán ghét nhân loại, đối với việc nhân loại nhìn chằm chằm, cũng chỉ là nhíu nhíu đầu mày, hờ hững xoay người rời đi, cũng không có giống như Chi Chi vậy, trong đôi mắt còn tràn đầy địch ý cùng bất mãn, nửa con mắt cũng không muốn để cho bọn hắn nhìn nó.
“Chi Chi!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng kêu một tiếng, bọn hắn đều là bằng hữu của nàng, không có gì không thể nói.
Nàng đi Quân gia, bọn hắn ở bên ngoài Quân gia lo lắng cho nàng, sợ nàng có nguy hiểm, từ Lôi gia đi ra, bọn hắn lại xông tới, chỉ sợ nàng bị thương chỗ nào, mọi chuyện bọn hắn làm, cũng làm cho nàng rất cảm động.
“Hay là ngươi trước đi Quân gia đi, có chuyện gì, ta giúp ngươi nói là được rồi.” Hàn Ngạo Thần nhìn chằm chằm Quân Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099242/quyen-3-chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.