Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
“Ách… Bản mạng thú của ta.” Ai sẽ tin tưởng, nàng là khế ước giả ngay cả bản mạng thú của mình là cái gì cũng không biết.
Huyết Yểm chết tiệt, cũng không nói cho nàng biết là ma thú gì, là đẳng cấp gì, tốt xấu gì cũng nói chứ, làm mình trở nên thần bí như vậy, lực lượng, ký ức đều bị phủ đầy bụi, còn nhốt ở bên trong hồng ngọc này, thực sự là quá kỳ quái.
“Gì! Ngươi còn có bản mạng thú!” Bá Hiêu cùng Hắc Dực trăm miệng một lời hỏi, hiển nhiên là không dám tin, bản mạng thú? Đó không phải là triệu hoán sư?
Quân Mộ Khuynh quay đầu nhìn Thiểm Điện, bĩu môi, “Thế nào, không tin?”
“Ta tin!” Thiểm Điện lập tức gật đầu, vừa rồi hắn đều thấy được, sao có thể không tin, bản mạng khế ước thú, triệu hoán sư! Là triệu hoán sư sao? Giống sao? Không giống, ngay cả cái vòng tay triệu hoán sư cũng không có.
“Chủ nhân, ngươi đã khế ước, sao có thể không có vòng tay khế ước?” Hắc Dực tò mò hỏi, ngoại trừ cái vòng tay cổ xưa kia ra, cũng không nhìn thấy cái nào khác.
“Không biết, ngày đó khi bắt đầu khế ước, trên tay ta cũng không có vòng tay khế ước, nhưng mà nghe Huyết Yểm nói, nó bị phong ấn ở trong không gian, ngay cả ký ức cũng bị phong ấn, chỉ có chờ ta từ từ trở nên mạnh mẽ, lực lượng cùng ký ức của nó mới có thể trở về, có phải là vì nguyên nhân này hay không?” Quân Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099215/quyen-3-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.